Có lẽ nơi này gọi là hồ Văn chăng? Hôm ấy chúng tôi đi từ cổng Văn Miếu đi vào, 2 cái hồ này nằm ở bên tay phải - cả hai hồ đều khô nước, có lẽ khi xưa hồ được trồng Sen chăng? nhưng hôm ấy tôi thấy có một hồ cạn nước và một hồ có vài đóa hoa Súng.
Cám ơn anh VanPham đã thêm ghi chú vào hình ảnh này:
.
Tấm ảnh 'hồ' đó là Thiên Quang tỉnh (tức "giếng soi ánh sáng bầu trời") còn được gọi là Văn Trì (Ao Văn).
Hoa Súng trong tiếng Hán còn gọi là hoa Thụy Liên 睡蓮 (sen ngủ) cái tên thật là lạ, có lẽ tại loại hoa này chỉ nở vào ban ngày và khép lại ngủ khi đêm đến, có lẽ vì thế mà người Trung quốc gọi loại hoa này là Thụy Liên chăng? Cái tên thật mỹ miều nên thơ, trong khi đó không hiểu vì sao mà người Việt mình lại đặt cho nó với một cái tên thật là dữ dội : hoa Súng.
Chỉ tiếc là khác với hoa Sen, đời hoa Súng quá ngắn, năm xưa tôi theo dõi rất kỹ khi chậu hoa Súng ở trước cửa văn phòng nở hoa, mỗi đóa chỉ nở vào buổi sáng và khép lại ngủ khi đêm xuống, cứ thế tuần hoàn được hai ngày hai đêm, đến ngày thứ ba thì sau khi khép cánh trở về cái búp của mình, sau một đêm ngủ sâu cái búp súng đó nằm dưới mặt nước rồi từ từ hoại đi...
Chợt nhớ câu thơ xưa:
Thú vui thưởng ngoạn bốn mùa là của người xưa. Còn tôi, đôi mắt bây giờ đã mờ sương khói, nhưng trong buổi sáng đông hôm ấy, tôi cũng đã được cùng các con dạo chơi trong Văn Miếu của người xưa, được ngắm vài đóa hoa Đào nở trên mái ngói cổ xưa, được nhìn thấy phía sâu dưới đáy hồ vài đóa hoa Thụy liên nở lạc loài trong buổi sáng thật lạnh sâu... cũng chẳng khoái lắm ru!
Đêm nay tôi nhớ về đóa Thụy Liên ở hồ Văn trong khu Quốc Tử Giám, giờ này chắc đã ngủ rất sâu rồi.
TTM
Để nhớ buổi sáng 4/1/2013 một khắc tại Văn Miếu.
PP. 30/01/2013 12:16AM.
Cám ơn anh VanPham đã thêm ghi chú vào hình ảnh này:
VanPham16:33 Ngày 29 tháng 1 năm 2013
Hồ Văn _ Hồ Minh Đường (dân gọi là Hồ Giảm) nó là Hồ Giám. ở bên kia đường Quốc Tử Giám,
phía Nam, đối diện cổng Văn miếu. Giữa hồ có gò Kim Châu, trên gò dựng
Phán Thuỷ đường (là nơi diễn ra các buổi bình văn thơ của nho sĩ kinh
thành xưa). Theo ý đồ kiến trúc, đây vốn là cái "tiểu minh đường" của
Văn Miếu..
Tấm ảnh 'hồ' đó là Thiên Quang tỉnh (tức "giếng soi ánh sáng bầu trời") còn được gọi là Văn Trì (Ao Văn).
Thiên Quang tỉnh (tức "giếng soi ánh sáng bầu trời") còn được gọi là Văn Trì (Ao Văn) |
Thiên Quang tỉnh (tức "giếng soi ánh sáng bầu trời") còn được gọi là Văn Trì (Ao Văn) |
Hoa Súng trong tiếng Hán còn gọi là hoa Thụy Liên 睡蓮 (sen ngủ) cái tên thật là lạ, có lẽ tại loại hoa này chỉ nở vào ban ngày và khép lại ngủ khi đêm đến, có lẽ vì thế mà người Trung quốc gọi loại hoa này là Thụy Liên chăng? Cái tên thật mỹ miều nên thơ, trong khi đó không hiểu vì sao mà người Việt mình lại đặt cho nó với một cái tên thật là dữ dội : hoa Súng.
Chỉ tiếc là khác với hoa Sen, đời hoa Súng quá ngắn, năm xưa tôi theo dõi rất kỹ khi chậu hoa Súng ở trước cửa văn phòng nở hoa, mỗi đóa chỉ nở vào buổi sáng và khép lại ngủ khi đêm xuống, cứ thế tuần hoàn được hai ngày hai đêm, đến ngày thứ ba thì sau khi khép cánh trở về cái búp của mình, sau một đêm ngủ sâu cái búp súng đó nằm dưới mặt nước rồi từ từ hoại đi...
Chợt nhớ câu thơ xưa:
- "Xuân du phương thảo địa
Hạ thưởng lục hà trì
Thu ẩm hoàng hoa tửu
Đông ngâm Bạch tuyết thi"
Mùa xuân dạo chơi miền cỏ thơm. Mùa hạ ngắm hồ sen xanh biếc.
Mùa thu uống rượu hoa cúc vàng. Mùa đông ngâm thơ trong tuyết trắng.
Thú vui thưởng ngoạn bốn mùa là của người xưa. Còn tôi, đôi mắt bây giờ đã mờ sương khói, nhưng trong buổi sáng đông hôm ấy, tôi cũng đã được cùng các con dạo chơi trong Văn Miếu của người xưa, được ngắm vài đóa hoa Đào nở trên mái ngói cổ xưa, được nhìn thấy phía sâu dưới đáy hồ vài đóa hoa Thụy liên nở lạc loài trong buổi sáng thật lạnh sâu... cũng chẳng khoái lắm ru!
- Đông du .. khán Thụy Liên.
東遊...看睡蓮
Đêm nay tôi nhớ về đóa Thụy Liên ở hồ Văn trong khu Quốc Tử Giám, giờ này chắc đã ngủ rất sâu rồi.
TTM
Để nhớ buổi sáng 4/1/2013 một khắc tại Văn Miếu.
PP. 30/01/2013 12:16AM.