Đêm nay, tôi lại về Flickr tìm xem hình của các bạn, ghé qua trang anh Mạnh Hải, một nhà sưu tầm hình ảnh lịch sử, tôi thấy một album mang tên TẬP SAN SỬ ĐỊA , anh sưu tập được từ Tập san số 1 đến số 27-28, được phát hành Tháng 1-1966 đến tháng 12-1974, lòng chợt hoài niệm nên tôi đi tìm tiếp xem trong năm 1975 có còn số nào nữa không thì nhờ ông Google tôi tìm được số cuối cùng 29 được phát hành trong năm 1975, nên mang về Facebook cho bạn bè cùng xem một Tập san giá trị về văn học và lịch sử được phát hành trước năm 1975 ở miền Nam Việt Nam.
Tập san Sử Địa này do nhóm Giáo sư, sinh viên trường Đại Học Sư Phạm Sài Gòn với sự hợp tác của nhiều văn sĩ biên soạn, cứ ba tháng ra một số (nên gọi là Tam cá nguyệt San), phát hành từ năm tháng 1/1966 đến tháng 3 năm 1975 được 29 số. Ngoài ra, nhà tài trợ chính cho Tập san này là nhà sách KHAI TRÍ, nay là nhà sách Sài Gòn Fahasa ở đường Lê Lợi.
Tiếc là chỉ toàn hình bìa và mục lục sách, nhưng qua mục lục của những tạp chí đó ta cũng thấy chính sách giáo dục, tính phổ cập lịch sử và văn hóa trong xã hội miền Nam ngày ấy. Với mục đích ôn cố tri tân, qua đó để kiến thiết và phát triển quốc gia.
Cám ơn anh Mạnh Hải đã sưu tầm tập san này, dù ở đây chỉ là bìa và mục lục sách, nhưng cũng là tư liệu quý để ta nhìn lại quá trình cập nhật văn hóa của một thời đại.
Như vậy thời gian phát hành Tập San này được đúng chín năm (1966-1975), một công việc sưu tầm đầy tâm huyết trong một thời gian không phải là ngắn để tóm lược diễn biến một số sự kiện lịch sử cận đại quan trọng của nước nhà. Tiếc là 60 tấn sách trong nhà sách Khai Trí đã bị tiêu hủy sau năm 1975 (theo wiki).
Hôm thứ Tư 20/4, tôi được xem một cái clip có phụ đề tiếng Việt, do ngài Thủ Tướng nước Bhutan - một quốc gia nhỏ ở dãy Himalya - là diễn giả, nói về chủ đề “Bhutan là một quốc gia không phát thải khí nhà kính”.
Một vị Thủ tướng, một diễn giả tuyệt vời. Ngài, ngẩng cao đầu, nói câu chuyện của đất nước mình rất dí dỏm, lưu loát, mạch lạc, dẫn dắt sự kiện logic, ngài tự thuyết giảng không bằng tiếng mẹ đẻ mà bằng một ngoại ngữ, không cần người phiên dịch, nói chuyện trước công chúng trong một thời lượng dài gần hơn 20 phút mà không cần phải cắm cúi đọc bài viết, hay cầm trên tay một mảnh giấy nào cả. Ôi! Ông Thủ tướng này thật là tuyệt !
Ngồi xem clip, nghe ngài nói chuyện về việc làm sao bảo vệ môi trường của đất nước Bhutan trong biến đổi khí hậu toàn cầu, nói về các chính sách của vua dân của ngài, mà tôi lại liên tưởng đến tình hình gần đây về toàn cảnh bất an ở VN về môi trường, về môi sinh mà phẩn nộ.
“..Phát triển kinh tế là quan trọng, nhưng sự phát triển kinh tế không thể có được từ việc làm tổn hại nền văn hóa độc nhất của chúng tôi, hay tổn hại môi trường tự nhiên nguyên sơ của đất nước..”
Thủ tướng Tshering Tobgay - Bhutan
trong buổi nói chuyện ở TED - chương trình phi lợi nhuận.
Thủ tướng Tshering Tobgay mặc "Gho" trang phục truyền thống của Bhutan trong buổi nói chuyện.
Nếu các bạn băn khoăn, không, không phải là tôi đang mặc váy đâu và tôi cũng không nói tôi mặc gì ở trong đâu :-)
Đây là Gho. Đây là trang phục dân tộc của tôi, đàn ông Bhutan đều mặc như thế này. Kia là trang phục của phụ nữ nước chúng tôi. Cũng giống như phụ nữ, đàn ông chúng tôi cũng mặc màu sáng. Nhưng không giống như phu nữ, chúng tôi phải để hở chân ra.
Trang phục dân tộc của chúng tôi là độc nhất, nhưng đây không chỉ là thứ độc nhất về đất nước tôi. Lời hứa của chúng tôi về việc tiếp tục không phát tải khí nhà kính cũng là độc nhất. Và đó là điều mà tôi muốn trao đổi hôm nay.
Lời hứa của chúng tôi là tiếp tục không phát thải khí nhà kính.
Trước khi tôi bắt đầu, tôi muốn giới thiệu với quí vị về bối cảnh. Tôi nên kể cho quí vị câu chuyện của chúng tôi.
Hình do tôi tải từ Google Map
Bhutan là một quốc gia nhỏ ở dãy Himalya, chúng tôi đã được gọi là Shangri-La. Thậm chí là Shangri-La cuối cùng. Nhưng để tôi nói cho quí vị biết, chúng tôi không phải là Shangri-La. Đất nước tôi không phải là một tu viện lớn với những nhà sư vui vẻ. Thực tế là chỉ có 700 nghìn dân chúng tôi bị kẹp giữa hai quốc gia đông dân hàng đầu thế giới Trung quốc và Ấn Độ.
Thực tế chúng tôi là một đất nước nhỏ kém phát triển làm hết khả năng của mình để sống và chúng tôi ổn, chúng tôi đang sống. Thực tế là chúng tôi đang thịnh vượng. Và lý do chúng tôi thịnh vượng là vì chúng tôi may mắn có những vị vua tuyệt vời.
Các vị vua giác ngộ của chúng tôi đã làm việc không quản mệt mỏi để phát triển đất nước một cách cẩn thận cân bằng giữa phát triển kinh tế với phát triển xã hội, bền vững môi trường và bảo tồn văn hóa. Tất cả trong một khuôn khổ quản trị tốt. Chúng tôi gọi đó là phương pháp tiếp cận toàn diện để phát triển “Tổng hạnh phúc quốc gia”, hay còn gọi là GNH.
Từ những năm 1970s, vị vua đáng kính thứ tư của Bhutan đã có tuyên bố nổi tiếng là “đối với Bhutan, Tổng hạnh phúc quốc gia quan trọng hơn Tổng sản phẩm quốc gia.”. Và từ đó, tất cả sự phát triển ở Bhutan đều được thúc đẩy bởi GNH, một tầm nhìn tiên phong nhằm gia tăng hạnh phúc và sự thịnh vường của người dân chúng tôi.
Nhưng nói thì luôn dễ hơn làm, đặc biệt đối với một nền kinh thế thuộc loại nhỏ nhất thế giới. Tổng sản phẩm quốc nội của chúng tôi nhỏ hơn 2 tỷ dollars. Tôi biết rằng một số cá nhân quí vị ở đây còn giàu có hơn cả đất nước chúng tôi. Nền kinh tế chúng tôi rất nhỏ, nhưng sau đây mới là điều trở nên thú vị.
Giáo dục hoàn toàn miễn phí, tất cả các công dân đều được đảm bảo miễn phí giáo dục phổ thông và những người học hành chăm chỉ sẽ được học đại học miễn phí.
Y tế cũng hoàn toàn miễn phí. Chi phí thăm khám, điều trị, thuốc men đều do nhà nước chi trả.
Chúng tôi làm được điều này, bởi vì chúng tôi sử dụng nguồn tài nguyên hạn chế của mình một cách cẩn thận và bởi vì chúng tôi trung thành với sứ mệnh chính của GNH, đó chính là sự phát triển với những giá trị “Gross National Happiness is simple development with values”.
Nền kinh tế của chúng tôi nhỏ và chúng tôi cần phải tăng cường nó. Phát triển kinh tế là quan trọng, nhưng sự phát triển kinh tế không thể có được từ việc làm tổn hại nền văn hóa độc nhất của chúng tôi, hay tổn hại môi trường tự nhiên nguyên sơ của đất nước.
Hiện nay, nền văn hóa của đất nước đang phát triển. Chúng tôi tiếp tục tán dương nền nghệ thuật và kiến trúc, thức ăn và các lễ hội, các nhà sư và tu viện và chúng tôi cũng tán dương cả trang phục dân tộc.
thức ăn và các lễ hội
Đó là lý do tôi có thể mặc Gho với niềm tự hào. Đây là sự thật thú vị, quí vị đang nhìn thấy cái túi to nhất thế giới. Nó bắt đầu từ đây, ra đăng sau và đi ra từ phía trong này. Trong cái túi này, chúng tôi đựng tất cả đồ dùng cá nhân, từ điện thoại và ví, đến Ipad, tài liệu và cả sách. Nhưng thỉnh thoảng, thỉnh thoảng, còn cả “lô hàng” quý giá.
Nhưng thỉnh thoảng, thỉnh thoảng, còn cả “lô hàng” quý giá.
Nền văn hóa chúng tôi đang hưng thịnh và môi trường cũng vậy. 72% đất nước chúng tôi được rừng che phủ. Hiến pháp của chúng tôi yêu cầu rằng ít nhất 60% tổng diện tích đất Bhutan phải luôn được rừng che phủ.
Hiến pháp của chúng tôi, hiến pháp này quy định độ che phủ rừng lên chúng tôi. Qua đó, nhà vua của chúng tôi sử dụng hiến pháp để áp dụng chế độ dân chủ lên chúng tôi. Các bạn thấy đó, người dân chúng tôi từng không muốn chế độ dân chủ, chúng tôi không yêu cầu cho điều đó và hiển nhiên chúng tôi không chiến đấu cho nó. Thay vào đó, nhà vua áp đặt dân chủ lên chúng tôi bằng cách đưa vào trong hiến pháp.
Nhưng ông ấy đã đi xa hơn. Ông ấy đã đưa ra các quy định vào hiến pháp để trao quyền cho phép người dân kết tội các nhà vua và đưa vào các quy định ở đây yêu cầu các nhà vua của chúng tôi phải nghỉ hưu ở tuổi 65. Sự thật là, chúng tôi đã có vị vua nghỉ hưu , vị vua trước đây của chúng tôi, vị vua đáng kính thứ 4 nghỉ hưu 10 năm trước tại thời điểm ông ấy được yêu mến nhất. Ông ấy chỉ 51 tuổi tại thời điểm đó.
Vì thế tôi đang nói rằng, 72% đất nước chúng tôi được rừng che phủ và tất cả cánh rừng đó là nguyên sinh, đó là lý do chúng tôi là một trong rất ít điểm đa dạnh sinh học toàn cầu còn lại của thế giới và đó là lý do chúng tôi là nước không phát thải khí nhà kính.
Trong một thế giới bị đe dọa bởi biến đổi khí hậu, chúng tôi là nước không phát thải khí nhà kính. Rõ ràng đây là một việc lớn trong 200 quốc gia trên thế giới hiện nay, dường như chúng tôi là quốc gia duy nhất không phát thải khí nhà kính.
Thực ra điều này không hoàn toàn chính xác, Bhutan không phải là không phát thải khí nhà kính, Bhutan là nước có khí phát thải nhà kính âm. Cả nước chúng tôi chỉ thải 2,2 triệu tấn khí thải CO2 nhưng rừng của chúng tôi hấp thụ nhiều hơn 3 lần số lượng trên, vì thế chúng tôi hấp thụ carbon hơn 4 triệu tấn CO2 mỗi năm, nhưng đó chưa phải là tất cả. Chúng tôi xuất khẩu phần lớn điện tái tạo, chúng tôi sản xuất từ những dòng chảy lớn.
Ngày nay, năng lượng sạch mà chúng tôi xuất khẩu giúp làm giảm khoảng 6 triệu tấn CO2 ở các nước láng giềng. Vào năm 2020, chúng tôi sẽ xuất khẩu đủ điện để giảm 17 triệu tấn CO2. Và nếu chúng tôi có thể vận hành một nửa tiềm năng thủy điện của mình đó là chính xác những gì chúng tôi mong đợi. Năng lượng xanh, sạch mà chúng tôi xuất khẩu có thể giúp giảm khoảng 50 triệu tấn CO2 mỗi năm, nhiều hơn lượng CO2 toàn thành phố New York phát thải trong một năm. Và ngay trong đất nước, chúng tôi là một quốc gia hấp thụ CO2. Ngoài nước, chúng tôi đang giảm phát thải. Đây là điều quan trọng.
Quý vị thấy đó, thế giới đang nóng lên và biến đổi khí hậu là một thực tế. Biến đổi khí hậu đang ảnh hưởng đến đất nước chúng tôi. Các sông băng của chúng ta đang tan chảy gây ra lũ quét và sạt lở đất và hậu quả là gây ra thảm họa và hủy hoại cơ sở hạ tầng của chúng tôi.
Tôi đã đến hồ này gần đây, nó thật là đẹp.
Đây là hình ảnh của hồ 10 năm về trước,
và đây là hỉnh ảnh 20 năm về trước. Chỉ 20 năm trước, cái hồ này còn chưa tồn tại. Nơi đó là một sông băng dày đặc.
Vài năm trước, một cái hồ tương tự đã phá vỡ đập chắn và tàn phá các thung lũng phía hạ lưu. Sự tàn pháo đó chỉ do một cái hồ gây ra. Chúng tôi có 2700 hồ như thế để chiến đấu cùng.
Mấu chốt là thế này, đất nước người dân chúng tôi đã không làm gì để góp phần gây ra sự nóng lên toàn cầu. Nhưng chúng tôi đã phải chịu tác động của hậu quả đó. Và với một đất nước nghèo nhỏ bé, với địa hình đồi núi và bị kẹp giữa các nước thực sự là khó khăn, nhưng chúng tôi không khoanh tay đâu, chúng tôi sẽ chiến đấu chống lại biến đổi khí hậu. Đó là lý do chúng tôi hứa tiếp tục là quốc gia không phát thải.
Chúng tôi hứa điều này lần đầu tiên vào năm 2009 trong COP15 ở Copenhagen, nhưng chẳng ai để ý. Các chính phủ đang quá bận để cãi nhau và đổ lỗi cho nhau gây ra biến đổi khí hậu, và khi một đất nước nhỏ bé giơ tay lên và tuyên bố “Chúng tôi hứa sẽ luôn là quốc gia không phát thải”. Chả ai nghe chúng tôi cả. Chả ai quan tâm.
Tháng 12 năm ngoái ở Paris, ở COP21, chúng tôi nhắc lại lời hứa của mình sẽ tiếp tục là quốc gia không phát thải, lần này chúng tôi được lắng nghe, chúng tôi được ghi nhận và mọi người đều quan tâm.
Cái khác ở Paris là các quốc gia ngồi lại với nhau để chấp nhận thực tế về biến đổi khí hậu và sẵn lòng cùng nhau hành động, tất cả các quốc gia từ nhỏ đến lớn đều cam kết cắt giảm phát thải nhà kính. Công ước khung Liên Hiệp Quốc (LHQ) về Biến đổi khí hậu (BĐKH) nói rằng nếu những cam kết chủ ý này được giữ đúng, chúng ta có thể tiến gần đến mốc giảm sự gia tăng nhiệt độ 2 độ C.
Nhân tiện, tôi đã yêu cầu nhà tổ chức TED ở đây tăng nhiệt độ phòng ở đây lên 2 độ C. Vì thế nếu quí vị nào cảm thấy nóng hơn bình thường thì quí vị biết là do ai rồi. Điều quan trọng là tất cả chúng ta đều giữ cam kết. Một khi được quan tâm, Bhutan chúng tôi sẽ giữ lời hứa tiếp tục là quốc gia không phát thải.
Sau đây là một số cách mà chúng tôi đang làm:
Chúng tôi cung cấp điện miễn phí cho người dân nông thôn. Ý tưởng là khi có điện miễn phí, họ sẽ không phải dùng củi để nấu nướng nữa.
Chúng tôi đầu tư vào giao thông bền vững và trợ giá mua xe chạy bằng điện.
Tương tự, chúng tôi trợ giá mua đèn LED.
Và chúng tôi đang cố gắng trở thành chính phủ không dùng giấy.
Chúng tôi làm sạch trên toàn quốc, thông qua chương trình quốc gia “Làm sạch Bhutan”.
Và chúng tôi trồng cây trên toàn quốc thông qua chương trình quốc gia “Xanh hóa Bhutan”.
Những khu bảo tồn của chúng tôi đó chính là trọng tâm của chiến lược không phát thải. Các khu bảo tồn của chúng tôi chính là những bể chứa carbon. Chúng là những lá phổi của chúng tôi.
Ngày nay, hơn một nửa đất nước chúng tôi được bảo tồn, là các công viên quốc gia, các khu bảo tồn thiên nhiên và động vật hoang dã. Và cái hay là chúng tôi kết nối chúng với nhau, thông qua một mạng lưới, một hành lang đa dạng sinh học. Điều đó có nghĩa là động vật có thể đi lại tự do trên cả nước.
Lấy ví dụ là con hổ này, nó được nhìn thấy ở độ 250m trên mực nước biển ở một khu rừng nhiệt đới nóng ẩm. Hai năm sau, cũng con hổ đó được nhìn thấy ở độ cao 4000m trên dãy An-pơ (Alpes) lạnh. Điều đó không tuyệt sao?
Chúng tôi phải giữ như thế. Chúng tôi phải giữ các công viên thật đẹp. Vì thế mỗi năm chúng tôi dành một nguồn lực để phòng chống săn bắn trộm, khai khoáng và làm ô nhiễm các công viên. Và nguồn lực để giúp các cộng đồng những người sống trong các công viên đó quản lý rừng của họ, thích ứng với BĐKH và có một cuộc sống tốt đẹp hơn trong khi vẫn sống hài hòa với thiên nhiên. Nhưng những việc đó tốn kém.
Trong vài năm tới, nền kinh tế nhỏ bé của chúng tôi sẽ không có đủ nguồn lực để chi cho chi phí cần để bảo vệ môi trường. Thực tế, khi tính toán, chúng tôi thấy cần ít nhất 15 năm để có thể xây dựng đủ tài chính cho tất cả các nỗ lực bảo tồn. Nhưng cả Bhutan và thế giới không thể quay ngược lại thời gian 15 năm. Đây là lý do tại sao nhà vua đáng kính của chúng tôi bắt đầu chương trình “Bhutan vì Cuộc sống”.
“Bhutan vì Cuộc sống” cho chúng tôi thời gian cần thiết, cho chúng tôi khoảng thời gian để xoay sở. Đó là một cơ chế tài chính cần thiết để chăm sóc các công viên của chúng tôi, để bảo vệ các công viên của chúng tôi cho đến khi chính phủ có thể tự chi trả hoàn toàn.
Ý tưởng là để xây dựng một Quỹ tài chính chuyển tiếp từ các nhà tài trợ cá nhân và các tổ chức, việc này chỉ khép lại sau khi các điều kiện định trước đạt được và tất cả các nguồn tài trợ được cam kết. Nhiều đối tác, một điểm kết : ý tưởng này chúng tôi mượn từ phố Wall. Điều này có nghĩa là mỗi nhà tài trợ có thể cam kết mà họ không phải lo lắng rằng họ sẽ bị bỏ rơi vì hỗ trợ một kế hoạch tài trợ không đủ lớn.
Đây giống như là một dự án khởi động với khoảng thời gian chỉ 15 năm và hàng triệu tấn CO2 sẽ được hấp thụ. Một khi thương vụ này hoàn thành chúng tôi sẽ dùng quỹ tài chính chuyển đổi để bảo vệ các công viên cho phép chính phủ chúng tôi thời gian để gia tăng nguồn tài chính của mình một cách từ từ trong suốt thời gian 15 năm, sau đó chính phủ chúng tôi đảm bảo có đủ nguồn tài chính mãi mãi. Chúng tôi gần đạt được điều đó, chúng tôi dự định đạt được điều đó vào cuối năm nay.
Thực ra, tôi rất hào hứng.
WWF là đối tác chính của chúng tôi trong hành trình này. Và tôi muốn gửi lời chúc mừng cho những việc tuyệt vời họ đã làm ở Bhutan và trên toàn thế giới.
Hu, đúng là ở đây đang nóng lên. Cám ơn quí vị đã lắng nghe câu chuyện của chúng tôi. Câu chuyện làm sao để chúng tôi giữ lời hứa tiếp tục là quốc gia không phát thải. Câu chuyện làm thế nào để giữ cho đất nước chúng tôi tinh khôi cho chúng tôi, con cháu chúng tôi, cho con cháu quí vị và cho cả thế giới.
Nhưng chúng ta không phải ở đây để kể chuyện, đúng không? Chúng ta ở đây để mơ... cùng nhau. Để kết thúc, tôi muốn chia sẻ một giấc mơ nữa của mình.
Liệu chúng ta có thể huy động sự lãnh đạo, nguồn lực, khả năng tác động và niềm đam mê của chúng ta để nhân rộng ý tưởng “Bhutan vì Cuộc sống” ra các nước khác, qua đó họ cũng có thể bảo tồn các khu thiên nhiên của họ mãi mãi.
Cuối cùng, cũng có nhiều quốc gia cũng có cùng khó khăn như chúng tôi. Họ cũng có nguồn tài nguyên thiên nhiên để giúp thế giới cùng phát triển bền vững, chỉ có điều họ có thể không có nguồn lực để đầu tư cho việc đó ngay bây giờ. Liệu chúng ta có thể thiết lập “Trái đất vì Cuộc sống”? Một quỹ toàn cầu để kích hoạt “Bhutan vì Cuộc sống” trên toàn thế giới.
Tôi mời các quí vị giúp đỡ tôi để mang giấc mơ này ra khỏi biên giới đến những người quan tâm đến tương lai của trái đất. Sau cùng, chúng ta ở đây để cùng nhau mơ, cùng nhau hành động để cùng chống lại BĐKH, để cùng bảo vệ trái đất. Bởi vì thực tế là chúng ta đang sống trên trái đất cùng nhau. Chúng ta có thể ăn mặc khác nhau nhưng chúng ta cùng sống trên trái đất.
Cám ơn quí vị rất nhiều.
Theo clip: Excellent speech by the PM of Bhutan in a TEDtalk.
Vietsub is provided by Tran Hoang Yen, a freelancer, who care about the future of our planet.
Và người biên dịch ra tiếng Việt cũng tuyệt vời.
Cám ơn bạn Trần Hoàng Yến.
Có tới hơn 3/4 số lượng triệu phú được khảo sát nói rằng họ có sử dụng mạng xã hội, và được dùng nhiều nhất là Facebook.
Có 57% triệu phú được hỏi sử dụng Facebook,
41% sử dụng Linkedln và 10% sử dụng Twitter.
Chủ tịch công ty tư vấn Spectrem, George Walper nhận định: “Tỷ lệ triệu phú sử dụng mạng xã hội hầu như tương đương với những người nghèo hơn”.
Thậm
chí, nghiên cứu sâu về tuổi tác và nghề nghiệp của giới nhà giàu cho
thấy kết quả đáng kinh ngạc hơn nữa. Với những triệu phú dưới 35 tuổi,
có 81% người sử dụng Facebook, 65% sử dụng Linkedln và 32% sử dụng
Twitter.
Trong khi đó, có tới hơn một nửa số triệu phú trong độ
tuổi từ 65 trở đi sử dụng Facebook, 32% sử dụng Linkedln và chỉ 5% sử
dụng Twitter.
Mặc dù có tỷ lệ sử dụng và tham gia mạng xã hội cao,
nhưng về mặt bằng chung mức phát triển mạng xã hội trong giới triệu phú
không tăng nhiều qua các năm. Vào giai đoạn từ 2010 – 2013, số lượng
triệu phú sử dụng Facebook tăng từ 26% lên đến 55%, nhưng con số này hầu
như không thay đổi vào năm 2014.
Với mạng xã hội Linkedln, tỷ lệ
này là 34% vào năm 2013 và tăng lên 41% vào năm 2014. Twitter chứng kiến
tỷ lệ “thảm” nhất, từ 5% năm 2010 lên mức 10% năm 2014.
Đối với
số triệu phú còn lại nói họ không sử dụng mạng xã hội đều cho rằng nó
tốn thời gian và không mang lại được giá trị gì. Ngoài ra, có nhiều
người thằng thắn chia sẻ, mạng xã hội chỉ là thứ phung phí thời gian và họ lo ngại về vấn đề bảo mật thông tin.
Nhìn chung, những triệu phú hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh
có xu hướng “thích” mạng xã hội hơn là những nhà nghiên cứu, giáo sư…
Đặc biệt, đại đa số những lãnh đạo cao cấp của các tập đoàn nói rằng họ
thường xuyên sử dụng Youtube và Linkedln.
Nghiên cứu cũng chỉ ra
cứ 1 trong 5 triệu phú sử dụng Facebook ít hơn 1 giờ/tuần. Một số ít sử
dụng 1 ngày/tuần hoặc hơn. Đối với Twitter, có khoảng 50% số người được
hỏi nói họ sử dụng ít hơn 1 giờ/tuần và 38% cho rằng họ sử dụng hàng
ngày.
Vậy triệu phú sử dụng mạng xã hội để làm gì?
Ngoài việc để up ảnh về con cái, hay những chuyến đi tham quan, đa số triệu phú nói họ sử dụng mạng xã hội để cập nhập thông tin
tài chính. Một mục đích khác nữa được các triệu phú đưa ra là để theo
dõi hoạt động của người nổi tiếng, chuyên gia tài chính, nhà đầu tư…
Đặc biệt với những nhà quản lý, lãnh đạo giàu có, họ nói mạng xã hội là công cụ hiệu quả để kết nối với khách hàng của họ.
"Thực
tế nhiều nhà tư vấn tài chính hoặc chuyên gia phân tích vẫn ngại sử
dụng mạng xã hội bởi một vài lý do. Tuy nhiên, theo tôi họ nên sử dụng
nó nhiều hơn bởi đây là công cụ tốt nhất để truyền tải thông điệp của họ
cũng như kết nối với khách hàng”, ông George Walper nói.
Nghiên cứu khảo sát trên 1.300 triệu phú với khối tài sản lớn hơn 1 triệu USD.
Đêm nay dù trời đã khuya lắm rồi, nhưng vừa đọc bên facebook cái note: "Một biển hiểu vừa rối rắm vừa ngô nghê! Con xin lạy các cụ ngành VHTT!"của anh Thanhthuoc (Thanh Nguyen Luong) với tấm hình như dưới đây, lại không đặng đừng mà không mang về treo để bạn bè cùng đọc và suy gẫm, sai ở đâu nhỉ ?
Trước khi treo về đây tôi cũng gõ vào ông Google để tìm và hỏi thăm ông xem Quy ước này đến từ đâu? do Bộ VHTT&DL hay của địa phương phát hành? thì thấy một bài báo cũng phản ảnh vấn đề này..
Mà thật lạ! sao người dân - ai thấy, ai đọc cũng phải ngỡ ngàng.. còn ngành Văn Hóa nhà ta lại không thấy sự trục trặc về nghĩa khi sắp xếp chữ trên biểu ngữ như thế này nhỉ?
Cuối cùng thì bà già phải hiểu như thế nào khi đọc từng dòng biểu ngữ to lớn ở trên nhỉ? Các bạn mình thử giải thích xem sao? hix.
Không chỉ dừng lại ở việc nhà vệ sinh "ngốn" hơn nửa tỷ
đồng, trường Tiểu học Long Sơn, huyện miền núi Minh Long (Quảng Ngãi)
cùng lúc có đến 2 khu nhà vệ sinh với giá "khủng" gần 600 đến 950 triệu
đồng.
Mặc dù trường Tiểu học Long Sơn, huyện miền núi Minh Long được chương
trình SEQUAP hỗ trợ xây khu nhà vệ sinh này nhưng Sở giáo dục - đào tạo
Quảng Ngãi lại cho xây thêm khu nhà vệ sinh khác trị giá gần 600 triệu
đồng.
Ảnh: Trí Tín.
Trường Tiểu học Long Sơn, huyện miền núi Minh Long chỉ
cách trường THCS Long Hiệp, nơi có khu nhà vệ sinh gần 600 triệu đồng
gây bức xúc dư luận, vài cây số. Thầy giáo Võ Chí Tư, Hiệu phó trường
Tiểu học Long Sơn cho biết, cuối năm 2012, chương trình SEQUAP do nước
ngoài viện trợ cho trường đầu tư khu nhà vệ sinh và 1 phòng học trị giá
hơn 950 triệu đồng. Cùng thời gian này, chương trình mục tiêu quốc gia
nước sạch và vệ sinh môi trường nông thôn (Bộ NN &PTNT) tiếp tục hỗ
trợ dự án cấp nước và nhà vệ sinh với vốn đầu tư gần 600 triệu đồng.
Hai công trình nhà vệ sinh của trường hoàn thành, đưa
vào sử dụng cách nhau 2 tháng (chưa kể khu nhà vệ sinh cũ của trường vẫn
còn sử dụng được). "Cuối năm 2012, trước khi xây khu nhà vệ sinh thứ
hai, chúng tôi có báo cáo tình hình lên các cơ quan chức năng huyện Minh
Long và Sở giáo dục - đào tạo Quảng Ngãi đề nghị dành vốn để mua thiết
bị hoặc phòng học vì nhà vệ sinh đã có rồi. Nhưng công trình nhà vệ sinh
"dôi dư" này vẫn cứ triển khai", thầy Tư ngao ngán.
Ngày 10/6, trao đổi VnExpress, ông Ngô Hữu
Đằng, giám đốc Ban quản lý đầu tư và xây dựng, Sở giáo dục - đào tạo
Quảng Ngãi lý giải, ngay từ đầu năm 2010, Sở đã làm báo cáo xin nguồn
vốn từ chương trình mục tiêu quốc gia nước sạch và vệ sinh môi trường
nông thôn triển khai dự án cấp nước và khu nhà vệ sinh cho các trường
học (trong đó có trường Tiểu học Long Sơn). Năm sau, khi khảo sát để
triển khai dự án, Sở vẫn chưa thấy dự án nhà vệ sinh nào được đầu tư ở
đây và nhà trường cũng không nói gì.
Khu nhà vệ sinh do Sở giáo dục- đào tạo Quảng Ngãi làm chủ đầu tư ở trường Tiểu học Long Sơn. Ảnh: Trí Tín.
"Cuối năm 2012, khi chúng tôi triển khai xây dựng dự
án cấp nước và nhà vệ sinh cho trường này thì bất ngờ thấy khu nhà vệ
sinh của dự án khác mọc lên. Lúc ấy công trình đã đầy đủ bản vẽ thiết kế
thi công, "sự đã rồi" thì làm sao chỉnh sửa được nữa", ông Đằng phân
bua.
Liên quan đến hàng loạt khu nhà vệ sinh "giá khủng",
ông Đằng giải thích thêm, sở dĩ nhà vệ sinh "đội giá" với tổng mức đầu
tư cao ngất ngưởng là do lúc đầu trình duyệt dự án đã gộp chung 25% vốn
đối ứng theo cam kết của nhà trường (theo qui định của chương trình mục
tiêu quốc gia nước sạch và vệ sinh môi trường của Bộ NN &PTNT). Tuy
nhiên hầu hết dự án cấp nước và nhà vệ sinh ở các trường học đã triển
khai thời gian qua đều "vướng", không thể đối ứng 25% vốn cho công trình
(giành cho phần khoan giếng) vì ngành giáo dục qui định không được "tự
thu".
"Do các trường học không đối ứng 25% vốn để khoan
giếng đáp ứng nguồn nước cho dự án nên chúng tôi phải xoay sở tìm nguồn
nước có sẵn để tạm phục vụ sinh hoạt, khu nhà vệ sinh trong thời gian
đầu ", ông Đằng cho biết thêm.
Thống kê của Sở giáo dục - đào tạo Quảng Ngãi, từ 2010
đến nay, Sở làm chủ đầu tư khoảng 24 dự án cấp nước và nhà vệ sinh ở
các trường học trên địa bàn tỉnh với tổng vốn đầu tư gần 12,3 tỷ đồng.
Dù nguồn vốn do Bộ NN&PTNT phân bổ, song Sở triển khai dự án áp dụng
theo hai mẫu thiết kế cấp nước và nhà vệ sinh do Bộ ban hành. Mẫu khu
nhà vệ sinh lớn giành cho trường hơn 200 học sinh (56 m2) và mẫu nhỏ cho
trường dưới 200 học sinh (29 m2). Trong tổng số 24 dự án đã khiển khai,
khu nhà vệ sinh giá "khủng" hơn nửa tỷ đồng được xây theo thiết kế mẫu
lớn (56m2) là rất ít.
Nhiều nhà vệ sinh ở các trường học Quảng Ngãi đầu tư sơ sài nhưng có mức giá cao hơn nửa tỷ đồng.
Ảnh: Trí Tín.
Liên quan đến vấn đề một trường Tiểu học có 2 khu nhà vệ sinh giá "khủng", theo ông Nguyễn Mạnh Hùng, Trưởng ban Văn hóa - Xã
hội HĐND Quảng Ngãi cho rằng điều bất cập hiện nay là ở một trường học mà quá nhiều chủ đầu tư dự án. "Theo tôi, để tránh tình trạng xây nhà vệ sinh gây lãng phí như trường Tiểu học Long Sơn thì nên giao các dự án cho nhà trường làm chủ đầu tư, quản lý vận hành, bảo quản thì công trình vừa đảm bảo chất lượng, phát huy hiệu quả cao vừa tránh được dự án trùng lặp, chồng chéo", ông Hùng cho biết.
Lạ nhỉ? chỉ có cái phòng vệ sinh như thế mà giá bạc tỉ thì Bà già phải lọ mọ đi tính toán giá xây dựng lại một chút.
Giá xây dựng 1 m2 = 5,000,000 đ (xây chung cư 10 tr/m2, thì nhà vệ sinh tính một nửa)
Phòng vệ sinh 4x10m = 40m2 x 5,000,000 đ = 200,000,000 triệu đồng.
Mà mấy cái nhà vệ sinh theo hình chụp ở trên nhiều lắm thì mỗi nhà khoảng 20m2 là cùng.. và dù cho là 10 triệu/m2 thì cũng không hết tiền tỉ??? hixxxx.
Tuổi thọ cao, tỷ lệ việc làm nhiều, người dân hài lòng và cân bằng giữa cuộc sống với công việc, Australia, Thụy Sĩ, Anh, Mỹ... được đánh giá là những quốc gia phát triển hạnh phúc nhất thế giới.
Danh sách các nước công nghiệp hạnh phúc nhất thế giới do Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) đánh giá dựa trên các chỉ tiêu độ hài lòng, cân bằng công việc và cuộc sống, thu nhập và nhà ở.
Kết quả trong năm thứ ba đánh giá được công bố hôm qua, trong đó Australia là nước hạnh phúc nhất thế giới, gần như miễn dịch với cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu, vẫn tăng trưởng trung bình 3,5% trong 20 năm trở lại đây.
Tỷ lệ việc làm của Australia cao, 73% những người trong độ tuổi từ 15-64 có việc làm, so với 66% của OECD. Thu nhập bình quân 28.884 USD/hộ, nhiều hơn mức trung bình của OECD là 23.047 USD, mặc dù người Australia làm việc ít hơn các nước khác 83 giờ/năm. Tuổi thọ trung bình của Australia cũng cao, 82 tuổi, hơn 2 tuổi so với mức chung và mức độ hài lòng của người dân là 84%, cao hơn trung bình của toàn cầu là 80%.
Ảnh số 1: AFP
Thụy Điển đứng thứ hai trong danh sách với tuổi thọ trung bình cao ngang với Australia và thu nhập bình quân là 26.242 USD/hộ. Tỷ lệ việc làm là 74% và "hầu hết người Thụy Điển hài lòng với cuộc sống của mình".
Ảnh số 2: AFP
Canada đứng thứ ba với 72% người lao động có việc làm, thu nhập bình quân 28.194 USD/hộ và người dân có ý thức cộng đồng mạnh mẽ.
Tuy nhiên, ba quốc gia kể trên cũng có khoảng cách giàu nghèo khá cao, với 20% dân số có thu nhập cao nhất cả nước kiếm nhiều hơn 4-6 lần so với 20% dân số có thu nhập thấp nhất.
Ảnh số 3: Gocanada
Có tổng cộng 11 chỉ tiêu đánh giá trong đó có nhà ở, giáo dục, y tế, thu nhập và mức độ chung tay của cộng đồng. Na Uy là quốc gia có độ hạnh phúc thứ 4.
Ảnh số 4: Flickr
Vào đọc báo online thấy tin nào cũng hãi sợ, cho nên đêm nay đọc bài này cho đỡ sợ và ngưỡng mộ quá cuộc đời con dân của những đất nước này.
Năm nay "các nước công nghiệp hạnh phúc nhất thế giới do Tổ chức Hợp
tác và Phát triển Kinh tế (OECD) đánh giá dựa trên các chỉ tiêu độ hài
lòng, cân bằng công việc và cuộc sống, thu nhập và nhà ở". Những chỉ tiêu trên nhìn đã thấy thèm rồi, vậy mà còn thấy thêm một chỉ tiêu để đánh giá nữa là "Mức độ chung tay của cộng đồng", điều này thật lạ lẫm với dân mình nhỉ?
Sáng hôm qua bà già online thấy tin này mà giật nẩy cả mình, mà trời ạ! tại sao những bậc cha mẹ của những đứa con này lại cho phép con gái của họ ăn mặc như thế mà ra đường nhỉ?
Lúc có phong trào con gái mặc quần shorts ngắn ra đường, lúc đầu nhìn những cặp đùi thanh xuân nõn nà lồ lộ ngồi trên xe gắn máy thì tôi choáng thật và sợ cho các cháu gặp nguy hiểm khi đi đêm hôm, rồi nhìn mãi cũng.. quen mắt và thấy ăn mặc như vậy khi đi dã ngoại cũng tiện, khỏe mạnh và tràn sức sống.. Nhưng nhìn những hình ảnh dưới đây thì shock thật, có phải là tôi đã quá già, quá tụt hậu.. để nhìn thấy những hình ảnh này không nhỉ? Đã quá muộn hay đã đến lúc phải cảnh tỉnh và chấn chỉnh lại toàn cảnh của xã hội VN ta rồi!
Ngay khi được đăng tải, bức ảnh đã nhận được nhiều sự chỉ trích của cư dân mạng về lối ăn mặc khó chấp nhận của thiếu nữ này.
Hè càng đến gần, cư dân mạng lại càng được dịp nhức mắt với những cảnh ăn mặc hở hang, thiếu vải của các cô gái.
Ngày
hôm nay, bức ảnh một thiếu nữ chỉ mặc... đồ lót và ngồi sau xe máy trên
đường phố được đăng lên mạng xã hội lại một lần nữa là tâm điểm bàn tán
xôn xao.
Bức ảnh thiếu nữ mặc phản cảm ra đường khiến dân mạng bức xúc
Trong ảnh, 2 cô gái ngồi trên một chiếc xe
tay ga, cô gái ngồi phía sau thì ăn mặc rất phản cảm khi trên người chỉ
có hai mảnh đồ lót che thân, chân đi đôi guốc cao sành điệu.
Thân
hình trắng trẻo, đôi chân dài đã khiến bức ảnh nhanh chóng nhận được
hàng trăm like và bình luận. Tuy nhiên, nhiều hơn cả vẫn là sự chỉ trích
của cư dân mạng về lối ăn mặc khó chấp nhận của thiếu nữ này.
Bên
cạnh đó, cũng không hề thiếu những lời đùa giỡn, cợt nhả về nhân vật
trong bức ảnh. Từ việc đoán già đoán non về nghề nghiệp của các cô gái
cũng như có lời lẽ khiếm nhã đối với họ.Cách đây không lâu, bức
ảnh một thiếu nữ mặc quần... lộ nửa mông ra đường cũng đã nhận rất nhiều
"gạch đá" từ cư dân mạng, nhưng có vẻ như thế vẫn là chưa đủ để làm bài
học cho những người khác. "Mặc thế nào là quyền của mỗi người,
nhưng ít nhất cũng phải phù hợp với văn hóa và lối sống" - một
facebooker lên tiếng. Không chỉ có vậy, mặc hở hang ra đường vào ban đêm
như những cô gái này đôi khi còn gặp phải rất nhiều nguy hiểm nếu chẳng
may gặp người xấu.
Sáng nay (15/4), Tỉnh ủy, UBND, Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam
tỉnh Quảng Nam đã tổ chức Lễ đón nhận Huân chương Sao vàng do Nhà nước
truy tặng cho cụ Huỳnh Thúc Kháng, nguyên quyền Chủ tịch nước Việt Nam
Dân chủ Cộng hòa.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cùng
đại diện lãnh đạo các cấp, các ngành, các bà mẹ Việt Nam Anh hùng và
đông đảo bà con nhân dân huyện Tiên Phước tham dự.
Trong không khí trang trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang thay mặt
Đảng, Nhà nước đã trao cho đại diện gia tộc họ Huỳnh Huân chương Sao
vàng truy tặng cho cụ Huỳnh Thúc Kháng.
Phát biểu tại buổi Lễ, Chủ tịch nước
Trương Tấn Sang khẳng định việc tổ chức trọng thể Lễ truy tặng Huân
chương Sao vàng, phần thưởng cao quý của Đảng, Nhà nước cho Cụ Huỳnh
Thúc Kháng là sự ghi nhận, đánh giá rất cao công lao to lớn của cụ đối
với sự nghiệp đấu tranh giành độc lập, tự do cho Tổ quốc.
Cụ Huỳnh Thúc Kháng sáng lập và lãnh đạo báo Tiếng Dân (Ảnh tư liệu)
Cụ Huỳnh Thúc Kháng, SN 1875, trong
một gia đình nông dân, tại xã Tiên Cảnh, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng
Nam. Cụ là niềm tự hào của nhân dân Việt Nam nói chung, của đồng bào
Quảng Nam và của họ Huỳnh xã Tiên Cảnh, huyện Tiên Phước nói riêng. Cuộc
đời hoạt động và nhân cách cao đẹp cùng tài năng, đức độ của nhà văn
hóa, chí sỹ yêu nước, quyền Chủ tịch nước Huỳnh Thúc Kháng là tấm gương
sáng để các thế hệ con cháu hôm nay và mai sau học tập và noi theo.
Chủ tịch nước nhấn mạnh: “Trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta,
Quảng Nam là một vùng đất “địa linh nhân kiệt”, từ bao đời đã có sự
giao thoa của nhiều nền văn hóa và là nơi sản sinh ra nhiều trí thức
lớn, chí sỹ yêu nước, lãnh tụ cách mạng, làm rạng rỡ quê hương, đất
nước.
Với bề dày văn hóa và truyền thống chống giặc ngoại xâm của dân tộc,
người dân xứ Quảng từ thế hệ này đến thế hệ khác luôn cháy bỏng khát
vọng tự do, độc lập, không cam chịu làm nô lệ. Trong các giai đoạn lịch
sử của dân tộc, mảnh đất Quảng Nam giàu truyền thống yêu nước và cách
mạng đã có những người con ưu tú cống hiến cả cuộc đời cho cuộc đấu
tranh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, hạnh phúc của nhân dân. Trong đó,
cụ Huỳnh Thúc Kháng là một trong những nhân vật tiêu biểu của phong trào
yêu nước đầu thế kỷ XX, cùng thế hệ với các chí sỹ Phan Bội Châu, Phan
Châu Trinh, là bạn đồng khoa với cụ Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh Chủ tịch
Hồ Chí Minh. Cuộc đời cụ là tấm gương sáng ngời về truyền thống vượt
khó, hiếu học, về nếp sống thanh cao giản dị, không màng danh lợi, suốt
một đời vì nước vì dân”.
Noi gương cụ Huỳnh Thúc Kháng, Chủ tịch nước khẳng định toàn Đảng, toàn
quân, toàn dân tiếp tục đoàn kết một lòng, phát huy bản lĩnh, trí tuệ,
truyền thống anh hùng và văn hiến Việt Nam, nắm bắt thời cơ, vượt qua
khó khăn thách thức, đẩy mạnh thi đua yêu nước để thực hiện thắng lợi
các mục tiêu, nhiệm vụ trên các lĩnh vực, tiếp tục giành những thành tựu
to lớn hơn nữa trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã
hội chủ nghĩa thân yêu của chúng ta.
Cũng trong buổi sáng nay, Chủ tịch nước đã đến thăm và dâng hương tại
nhà lưu niệm cụ Huỳnh Thúc Kháng tại xã Tiên Cảnh, huyện Tiên Phước.
Vừa vào Google+ thì thấy anh Bao Le treo một tấm hình với một câu: "Chúng ta hãy lấy từ điển và tra xem cách dịch của các nhà khoa bảng tại VN dịch như thế nào nhé!!!!!"
Vì anh Bao Le không nói rõ địa danh của tấm bia, nên tôi đi tìm xem "cây Gạo đại thụ" ấy nằm ở đâu trên đất nước VN mình. Thế là tôi lại lần ra trang báo này, không chỉ nói riêng tấm hình bia cây gạo mà còn có nhiều hình khác, thôi thì đem về cho cả nhà ta cùng xem vậy.
"Cây gạo đại thụ" châm ngòi cho hội chứng dịch cười trên mạng
Tấm
bia đá chú thích cây gạo đại thụ 700 tuổi bằng tiếng Anh hơn ở khu vực
đền Mõ (thôn Nghi Dương, xã Ngũ Phúc, H.Kiến Thụy, Hải Phòng) trở thành
cảm hứng để cư dân mạng tha hồ sáng tác tiếng Anh "chế" mà đảm bảo bạn
sẽ được cười hết cỡ nếu bắt gặp.
Tấm bia đá đặt ở cây gạo nói trên có nội dung tiếng Việt là: "Cây gạo đại thụ. Trồng năm 1284. Giáp Thân".
Nó được hồn nhiên dịch sang tiếng Anh là:
"Plant (cây)
rice (gạo)
university (đại học)
acceptance (thu nhận)";
"Planted in 1284" (câu này chuẩn);
và "Body (thân) armor (áo giáp)".
Trong khi đó, theo Wikipedia, cây gạo có danh pháp là Bombax ceiba. Vậy
"Cây gạo đại thụ" có thể dịch là "Great bombax ceiba" hoặc "Giant
bombax ceiba".
Kiểu tiếng Anh "giả cầy" không phải là mới trong các cuộc tán gẫu,
những câu nói đùa nhưng trở thành quá lố, phản cảm khi nó được áp dụng
trong văn bản chính thống, nhiều nhất là dạng biển hiệu. Chính vì vậy,
tấm biển "Cây gạo đại thụ" sau khi được báo chí phản ánh đã tạo ra một
làn sóng nhại lại cách dịch thô thiển này trên mạng.
Nếu bạn đã quá quen, thậm chí còn từng nói: "No table" (miễn bàn); "No star where" (không sao đâu)…
thì nay, cũng với kiểu dịch nghĩa đó, bạn sẽ gặp những từ khó đỡ hơn
nhiều mà nhiều người dùng Internet "sáng tạo" theo "Cây gạo đại thụ".
Về tuổi tác thì Canh Sửu, Canh Dần sẽ là "Soup Buffalo", "Soup Tiger"…
Còn "Anh yêu em chết lên chết xuống" là "I love you die up die down"
"Vô tư đi" là gì? "No four go"
"Cạp đất mà ăn" – "leggings land that eat"
"Làn da nâu" – "basket skin brown"
….
Nó có thể khiến cho người ta cười lăn cười lóc nhưng cũng đồng thời
phải suy ngẫm về cách làm việc tào lao, đại khái, cẩu thả đã ăn sâu, bén
rễ trong cuộc sống thường ngày như thế nào. Ngay cả một di sản mà cũng
bị đối xử như thế…
Một số biển hiệu tiếng Anh cười ra nước mắt:
Lưu ý "Wellcom tu". Ảnh: baotrithuc.com
Xem biển báo này, thấy Lạng Sơn thật là mến khách, tạm biệt rồi mà vẫn welcome. Ảnh: baotrithuc.com
Nhân viên nào dám đi lối này (ảnh trên)? Thuốc ở đây ai dám uống? Ảnh: VnExpress
Sáng nay nhìn lịch, thấy đêm nay đã vào Tiết Nguyên Tiêu rồi, đêm nay lại một mình nhớ trăng, nhớ đèn, nhớ chè trôi nước.. nhớ nhà. Nên lần vào tìm báo để đọc, đọc xong "元宵節的起源 Nguyên tiêu tiết đích khởi nguyên" ở trang mạng của Taiwan xong, trở lại báo nhà mình thì thấy có chủ đề "Ngày thơ Việt Nam 2013" với dòng mở đầu như sau:
Mỗi năm một lần, Ngày thơ Việt Nam được tổ chức đúng dịp rằm tháng
Giêng. Với chủ đề “Tuổi trẻ với Tổ quốc,” ngày thơ năm nay trở thành một
lễ hội tưng bừng của tuổi trẻ.
Một tiết mục trong cuộc thi thơ nhân Ngày thơ Việt Nam. (Ảnh: Minh Đức/TTXVN)
Lễ hội thơ của tuổi trẻ
Diễn
ra trong các ngày 13-15 tháng Giêng (từ 22-24/2) tại Văn Miếu-Quốc Tử
Giám (Hà Nội), ngày thơ lần thứ 11 năm 2013 là lễ hội đầu Xuân mang đến
nhiều cung bậc cảm xúc cho các tín đồ thơ, hàng vạn công chúng yêu văn
chương trong cả nước.
Giới thiệu về lễ hội thơ lớn này, nhà thơ Hữu
Thỉnh, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam hồ hởi cho biết ngoài các hoạt động
triển lãm, trưng bày hình ảnh nghệ thuật sáng tạo thi ca, Ngày thơ năm
nay sẽ có một đám rước thơ “rồng rắn lên mây” gồm 120 người do các nghệ
sỹ của Nhà hát Chèo, Nhà hát Tuồng Việt Nam thực hiện. Đám rước bắt đầu
từ Hồ Văn trong rừng lọng xanh, trống rung, cờ thơ, bát âm bất tận...
Ngày thơ lần thứ 11 còn giới thiệu đến người yêu thơ Triển lãm 70 năm
văn hóa cứu quốc. Những hình ảnh, hiện vật, tác phẩm, tượng chân dung
của 19 nhà văn trong thời kỳ này được trưng bày tại Sân Thiên Quang Tỉnh
trong thời gian diễn ra Lễ hội thơ năm 2013.
Sân Văn Miếu và Thiên
Quang Tỉnh là những nơi diễn ra Lễ hội thơ và Lễ thả thơ. 18 câu lạc bộ
thơ được thỏa sức thể hiện, mang đến cho thính giả những món ăn tinh
thần đặc sắc. Các Quán thơ được dựng lên Sân Thái Học cũng tạo thêm sắc
màu cho ngày thơ năm nay.
Nhà thơ Đỗ Hàn - Chánh văn phòng Hội Nhà
văn cho biết lễ hội thơ bắt đầu từ tối 13 tháng Giêng. Tám trường đại
học, học viện tham gia thi các tiết mục thơ và văn nghệ với chủ đề “Đất
nước-Mùa Xuân.” Những tiết mục xuất sắc nhất sẽ được chọn trình diễn,
trao giải trong ngày lễ chính rằm tháng Giêng.
Đáng chú ý là sự trở
lại tưng bừng của Sân thơ trẻ tại sân Thái Học (sân trong) do nhà văn Võ
Thị Xuân Hà, Tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn, Trưởng ban Nhà văn trẻ phụ
trách. Nhóm “Link hương cửu kiếm” - chín nhà thơ trẻ trên các vùng miền
trong toàn quốc sẽ độc diễn và cùng hòa ca với các tiết mục trình diễn
của sinh viên các trường đại học, học viện trong chủ đề lớn “Tuổi trẻ
với Tổ quốc,” phục vụ công chúng trong ngày hội của thi ca.
Theo nhà
thơ Hữu Việt (Ban Nhà văn trẻ, Hội Nhà văn Việt Nam), một tiết mục mở
màn đặc biệt ở Sân Thơ trẻ gọi người yêu thơ tụ hội cùng chia sẻ và
thưởng lãm thơ trong nền nhạc rock Việt ”Bay qua biển Đông” của nhóm nhạc đình đám M4U. Chín nhà thơ trẻ sẽ cùng nhạc sỹ Lê Việt Khánh (tác giả của "Bay qua biển Đông") với guitar gỗ làm nóng lên những điểm thi thơ, thi đối, thi đổi mới thơ trên sân khấu để công chúng thưởng lãm. Dạt dào tình yêu tuổi trẻ
Lấy chủ đề “Tuổi trẻ với Tổ quốc,”sân thơ trẻ lấy tuổi trẻ làm trung
tâm, nhường cho tuổi trẻ làm chủ thể để những thanh âm của tuổi trẻ cùng
bay lên trong những cảm xúc về tình yêu, đất nước, mùa Xuân và Tổ quốc,
Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam ghi nhận.
Dự Lễ hội thơ năm nay,
những người trẻ tuổi có dịp thể hiện tình yêu với quê hương, đất nước,
với thơ ca và sự mến mộ tài năng của vị lãnh tụ, nhà thơ lớn của dân tộc
Hồ Chí Minh qua bốn phần thi: sáng tác, trình diễn thơ, đọc thơ Bác và
quán thơ.
Cách thể hiện các bài thơ của Bác Hồ do các đội tự lựa
chọn, song đại diện trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn bật mí
đội sẽ cống hiến cho người yêu thơ một “nhạc phẩm thơ” với giai điệu
quan họ mượt mà, êm dịu qua việc phổ nhạc một bài thơ chúc Tết của Hồ
Chủ tịch...
Ngày thơ Việt Nam làm ấm lên tiết trời Xuân ngay từ tối
22/2 khi giới trẻ thể hiện lòng yêu nước một cách đầy trách nhiệm qua
những vần thơ giản dị mà nhiệt huyết, đi vào lòng người.
Sân Văn
Miếu đêm khai mạc Hội thi thơ để lại nhiều ấn tượng trong công chúng bởi
những vần thơ tình dạt dào, sâu lắng của sinh viên Học viện Cảnh sát;
sự chuyên nghiệp trong dàn dựng cùng cách thể hiện sinh động, ấn tượng
về tình cảm gia đình, tình yêu đôi lứa của những nhà thơ nghiệp dư đến
từ Đại học Văn hóa Hà Nội và tình yêu quê hương, đất nước của sinh viên
Nhạc viện Hà Nội qua nhạc phẩm “Tổ quốc ở Trường Sa”.../.