Thursday, December 15, 2016

GÓC TRỜI NHỎ !


Nhìn lịch hôm nay 14/12 rồi, chẳng mấy chốc năm 2016 lại qua đi.
😳
Bao năm rồi nhỉ? Sáng nay từ khu nhà ở bước ra sân, ngoài trời mưa bay bay, mưa phùn! ở xứ nắng cháy da này cũng có mưa phùn!

✨ Thời tiết khắp nơi đã thay đổi, tháng 12 ở xứ nhiệt đới mà mưa! Hôm qua ra trời còn se se lạnh 23 độ. Mấy hôm nay, sáng sớm nghe tiếng mưa rơi, không lớn lắm nhưng đủ ướt đẫm mặt đất, đôi lúc mưa hơi nặng hạt, nhưng sáng nay mưa phùn!

Ra tới sân lớn trước văn phòng làm việc, lần nào khi ra tới đây, tôi cũng ngẩng lên nhìn trụ đèn này. Có khi buổi sáng trời trong xanh, buổi trưa trời còn xanh biếc với những đám mây trắng rất đẹp, chỉ ở một tiêu điểm này mà tôi đã thu biết bao nhiêu là hình.

Sáng nay trời buồn thiu, tôi đứng ở giữa sân ngửng lên thu vài tấm hình.

🏃🏽‍♀️ Gõ gõ vài dòng xong, nhìn tấm hình trơ trọi trụ đèn! Buồn quá, chạy ra sân lại, trời vẫn mưa! Thêm dấu ấn tôi vào đó!




🏇 Góc trời nhỏ của tôi! Đã hơn hai mươi năm, vẫn góc nhỏ này, tôi đã đi đi về về biết bao lần!

Năm đó sau khi nghỉ việc ở doanh nghiệp nhà nước được bốn năm, tôi đi làm trở lại với doanh nghiệp nước ngoài này. Từ đó tôi không còn chạy vạy làm thêm lo bữa cơm bữa cháo hàng ngày nữa. Vậy mà một manager đồng nghiệp ngày đó còn nói "Tiếc cho cô!.. bất phùng thời".

Tôi biết, công việc của tôi, nếu tuyển nhân viên từ đất nước của họ qua, chắc chắn lương gấp đôi. Cũng có vài ba cô qua làm việc được vài năm đầu lại phải về nước.. Tôi ít đòi hỏi, chỉ cần sự tôn trọng nhau trong tương tác hàng ngày, biết đủ là đủ, như vậy là tốt rồi.

Xin về hưu từ những năm tôi 55 tuổi, vậy mà thoắt cái đến nay, cái thư gửi xin nghỉ hưu của mình cũng gần mười năm, vẫn cứ phải forward qua lại biết bao lần mà chưa chịu cũ!

Sáng nay tại trời mưa phùn! Tại góc trời nhỏ, ở nơi này hiu hắt lắm mà sao mãi chưa xa..! Tại khi được mẹ sinh ra.. thiên di, dấu ấn chưa mòn dưới chân! Tại con bé vừa thấy tôi nói tóc cô hôm nay rối quá! Tại!! Tại cái tuổi! Chắc chắn sáng nay tại cái tuổi !! ...

TTM
14/12/16
#HoiUcNamDauDo

--> Read more..

Tuesday, December 6, 2016

🍀 VẾT SẸO LÁ TRE 🍀




Năm đó khoảng năm 1958 hay 59 gì đó, tôi mới được hơn 4 tuổi nhưng thấy chị Hai tôi đi học, tôi thích lắm đòi chị cho tôi đi theo, cũng được vài lần đến lớp học với chị.

💥 Ngày ấy, cái trường làng lớp rất nhỏ, bàn bằng gỗ, học trò lớn bé đều ngồi chung với nhau. Thầy giáo dạy tất cả học trò các lớp trong cái lớp học đó. Tôi chỉ nhớ thế, vậy mà khi tôi lên năm, tôi đã viết đánh vần và làm toán cộng trừ nhân chia rất khá nên khi mẹ đưa tôi đi học, sau khi được thầy kiểm tra, tôi không có học lớp Năm và vào luôn lớp Tư (lớp 2 bây giờ).

💥 Hôm đó, ký ức tôi vẫn còn nhớ rất rõ, khi chị đưa tôi vào lớp, chị gạt tất cả các bạn qua bàn khác, dành bàn đó cho tôi ngồi. Chị Hai tôi có tiếng là dữ, nhưng ra ngoài là không ai ăn hiếp được các em của chị.



💥 Trở lại vết sẹo lá tre, chủ đề bài viết này thì chuyện như sau:

🌷 Ngày xưa, không có cặp táp như bây giờ, mẹ tôi may cái túi vải, miệng túi may bèo có sợi dây luồn ở miệng túi để cột túm lại. Trên túi có hai cái quai. Chị tôi cho tập vở, bút và ống mực vào đó. Rồi treo lên ghi-đông xe đạp.

🌷 Ngày xưa, bút lá tre, ngòi bút nhọn, lá bút dẹp bằng nhôm trắng mỏng, có lẽ ngòi bút nhìn giống cái lá tre nên có cái tên như thế!

Khi viết chữ, học trò chấm ngòi vào hũ mực màu xanh, màu tím xong viết lên giấy trắng.

🌷 Cho nên thủa ấy, chúng tôi tập viết chữ rất đẹp, nét nào thanh nét nào dày rất rõ ràng. Nhớ lại bây giờ toàn dùng viết chì, viết nguyên tử nên nét chữ như xưa không còn nhìn thấy nữa.

🌷 Hôm đó, chị tôi đèo tôi bằng cái xe đạp ngang, tôi ngồi ở trên thanh ngang, cái cặp vải treo ở ghi-đông xe đạp. Trong lúc chị đạp xe thì cái túi vải đong đưa, cái ngòi bút thò ra khỏi vải cắm vào bắp chân phải gần mắc cá chân của tôi, chị ngừng xe cuống cuồng rút ngòi ra khỏi bắp chân của tôi.

Vết thương lành, nhưng cái sẹo hình lá tre vẫn nằm nơi bắp chân của tôi.

Rồi tôi cũng quên cái sẹo đi cho đến năm tôi đi gia đình Phật tử lớp Oanh Vũ, nên mặc cái jupe ngắn tới đầu gối màu xanh thẫm, nhìn vào bắp chân mình có vết sẹo lá tre.

🌷 Rồi thời gian trôi qua, biết bao đổi thay trong dòng đời. Mà da thịt của tôi rất lành, có bị vết thương gì chỉ một thời gian là lành lạnh, vậy mà đến bây giờ đã gần 60 năm trôi qua, cái vết sẹo lá tre vẫn nằm y ở chỗ cũ. Làm tôi luôn nhớ về người chị cả của mình.

TTM
05/12/2016
(Hình vừa chụp, hình như sẹo cũng mờ đi rồi)
#HoiUcNamDauDo

--> Read more..

Monday, December 5, 2016

HẠNH DUYÊN từ tiền kiếp!



Sáng nay vừa thức giấc, rửa mặt xong, tôi quay qua pha ly cafe mà sau hơn một tháng tôi đã không đụng đến cái phin thì có chuông báo tin tin nhắn! Mở ra ! Thì thấy hình này và những câu của út Huỳnh Lâm gửi cho mẹ :"Moi mua cho mum ne. Yess ..-.. 200ML do. Yess..". Giọng điệu mà chàng nhỏ nói chuyện với mẹ là như thế!

😜 😋 Không thể không khoe và không thể không nhớ lại!

 Năm đó, khi anh Tuan Huynh và em Lâm học đại học ở SG, hàng tuần về thăm nhà, buổi sáng hôm ấy mấy mẹ con ở trong phòng mẹ nói chuyện, lúc tôi cầm chai Chanel lên phun nhẹ vào hai bên mang tai rồi nói "loại này là một trong những loại nước hoa đắt tiền, bây giờ mẹ còn đi làm thì dùng chứ sau này về hưu thì chắc không dám mua nữa." Lúc ấy chỉ là buột miệng nói ra không nghĩ ngợi gì!

💥 Vậy mà, sau khi anh Tuấn tốt nghiệp, tháng lương đầu tiên trong năm đó, con đã mua quà cho ông nội, ông ngoại và ba mẹ, món quà cho mẹ là chai Chanel 5 này, chai nhỏ thôi, nhưng lòng tôi lại vỡ oà ấm áp..

 Đầu năm 2015 vừa rồi, lúc mẹ con tôi ở đâu đó trong cái mall shopping ở Mỹ nhỉ? Tôi cũng chọn mua chai Chanel 5 này đem về dùng, khi đến quầy thì cả hai cậu con dành nhau trả tiền, cuối cùng hai anh em share nhau tiền trả cho món quà mà mẹ thích, còn tôi thì chỉ việc ung dung và khoái chí xách quà trong tay.

(😜😜 phải sửa lại theo đề nghị của em Lâm cho đúng, không phải là trong chuyến đi Mỹ đầu năm 2015 mà là mua trong chuyến đi Hawaii nhận bằng tốt nghiệp MBA của anh Tuấn, tiền do em Lâm trả, vì mua cái Iphone 5 và Ipad do chị Yenny Tran hay ai trả mum cũng quên rồi kkk😜😜)

💥 Cho nên sáng nay, khi nhìn thấy hình con với chai Eau de parfum trên tay này! Người mẹ già này vui thật đó! Món quà mà con đã vất vả ở xứ người vừa đi làm vừa đi học thêm để kiếm được. Lòng mẹ cũng vỡ oà lên như năm xưa lúc con mới lọt lòng mẹ!

 Cám ơn các con, cám ơn cả con dâu và con rể của mẹ, đứa con nào cũng là món quà lớn mà tiền duyên đã trao tặng mẹ trong kiếp này! 😍❤️😍

TTM
05/12/2016
#HoiUcNamDauDo
.........................

--> Read more..

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...