Monday, February 28, 2011

Em đi bỏ mặc con đường..

Rating:
Category:Music
Genre: Classical
Artist:Trịnh Công Sơn.



      Em Đi Bỏ Lại Con Đường
      Trịnh Công Sơn


      Bỏ mặc căn nhà, bỏ mặc tôi
      Bỏ mặc nơi đây, bỏ mặc người
      Bỏ trăm năm sau, ngàn năm nữa
      Bỏ mặc tôi là, tôi là ai


        Em đi bỏ lại con đường
        Bờ xa cỏ dại, vô thường nhớ em
        Ra đi, em đi bỏ lại dậm trường
        Ngàn dâu cố quạnh, muôn trùng nhớ thêm


      Bỏ mặc đêm dài, bỏ mặc tôi
      Bỏ mặc gian nan, bỏ mặc người
      Bỏ xa xôi yêu và gần gũi
      Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui

      Bỏ mặc mưa về, bỏ chiều phai
      Bỏ mặc hư vô, bỏ ngậm ngùi
      Bỏ đêm chưa qua, ngày chưa tới
      Bỏ mặc tay buồn không bàn tay

      Bỏ mặc vui buồn, bỏ mặc ai
      Bỏ mặc chân không, bỏ mặc người
      Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé
      Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi





--> Read more..

Thursday, February 24, 2011

Đếm thời gian...


Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM





    Năm xưa, một hôm khi về đến nhà thì thấy trên tường chỗ bàn làm việc của tôi có hai bức hình của một ngày rất xa, đã được người ấy đem tấm hình cũ ra tiệm để chụp lại và phóng to ra. Cái hình của thủa mười sáu mười bảy tuổi, cái tuổi của một thủa thơ đã trôi rất xa rồi..



    Đêm nay, tôi lại ngồi đếm thời gian, mà thời gian làm sao mà đếm được nhỉ? Có chăng chỉ đếm được qua các câu chào hỏi của mọi người mà thôi, này nhé sẽ bắt đầu từ khi ta nghe được tiếng "Chào cô" cho đến khi nghe tiếng "Chào bác" và đến khi nghe được câu "Chào bà sui" ... Thì, ta sẽ tự nhủ "ừ nhỉ! mình đã có tuổi rồi sao?"

    Cái thời gian ấy, lúc thì nhẹ nhàng cứ từ từ từng lớp một chồng lên làn da, lên khóe mắt ... và đến một lúc nào đó thì nó lại xồng xộc đến thật nhanh làm tan đi cái mượt mà của tuổi thanh xuân tự lúc nào mà ta không hay?

    Riêng tôi thì cứ mải mê cắm cúi lặn lội mà bước đi, chẳng để ý gì đến cái màu thời gian ấy. Cho đến một hôm, nghe khớp tay râm ran đau, còn khớp chân thì hình như đi đứng cứ kêu cộp cộp như các trục xe thiếu nhớt ấy; lên xe xuống xe thì mấy em phải đưa tay ra nâng và đỡ như đỡ các phu nhân quí tộc thời xưa vậy. Còn tóc thì cứ rụng đầy sàn nhà, đường ngôi thì từ từ cứ rộng thênh thang. Cái da mặt mới cách đây gần hai năm, con bé thường chăm sóc tóc cho tôi còn nói: "Ở tuổi này mà tóc chị chẳng có sợi tóc bạc nào, da mặt chị căng ghê... ", vậy mà bây giờ làn da ấy đã có dấu hiệu chùng xuống, đôi mắt thì cũng đã mất đi vẻ tinh anh...

    Vậy đó, hình như tôi đã nghe được tiếng nói của thời gian, và hình như tôi cũng có một tí hay quên rồi... đúng là thời gian chẳng từ một ai, chẳng từ bất cứ sự vật gì mà không làm cho mọi thứ cứ phai nhạt đi...

    Đang buồn thiu như thế, thì ở nhà ông xã, mấy đứa con trai và con dâu nhắn qua yahoo message, những lời thăm hỏi lo lắng... rồi còn còm vào album hình của hai mẹ con nữa chứ !

    http://huynhtran.multiply.com/photos/album/100/100


    Thế là một chút phiền muộn của đêm nay cũng chợt nhẹ tan... cho dù hôm nay thêm một cái mốc cho tuổi đời, cho dù hôm nay công việc còn nhiêu khê ở phía trước, thôi đôi khi cũng phải mặc kệ nó, cứ để cho cái dòng thời gian mênh mang ấy đem tất cả cho nó trôi tuồn tuột qua kẽ tay đi ...

      Hôm nay đứng ở bên trời
      Chênh vênh hơn nửa đường đời trăm năm

      Cùng nhìn lại nào có bao lăm
      Chỉ một thoáng bóng câu cửa sổ
      Phía sau ấy ngàn xưa hun hút
      Và phía trước, vẫn chập chùng xa...

      Thoáng một thoáng
      Dòng đời chợt cô đọng
      Nhẹ như không, dòng đời hữu hạn
      Nhẹ nụ cười, dòng đời hữu hữu vô vô...




--> Read more..

Thursday, February 17, 2011

Tình yêu ... hương ổi !

Rating:
Category:Books
Genre: Romance
Author:TTM tặng chị Haphan52 và anh Bulukhin.





    Đêm nay đêm Tiết Nguyên Tiêu. Trăng sáng vằng vặc, đâu đó ai đó đã ngước lên nhìn trời cầu nguyện cho tình yêu đôi lứa, cầu nguyện cho cuộc đời luôn an lạc ...

    Đêm Nguyên Tiêu, tôi ở xa nhà không ăn chè đoàn viên, và đêm nay tôi không viết cho tôi, mà tôi sẽ viết cho các bạn mình.

    Viết cho những cảm nhận trong những ngày nhộn nhịp của ngày Valentine vừa qua, mà tôi cũng như các bạn đều có những cảm xúc riêng cho cái ngày mà cả nhân loại tôn vinh này.

    Riêng tôi nghĩ, trong đời người, tình yêu đôi lứa, tình yêu nhân loại đều hiện hữu trong từng hành vi ứng xử hàng ngày của mình, nên trong mỗi từng khắc từng ngày nếu ta biết trân quí nhau thì đó đã là những ngày Valentine của đời người rồi...

    Tuy nhiên được có một ngày cụ thể để tôn vinh cái Tình Yêu Vĩnh Cửu của đôi lứa thì cũng thật là xứng đáng, để nhân loại nhân cái ngày cụ thể này mà chiêm nghiệm lại cuộc sống của bản thân mình, nói trong phạm vi hẹp thì để cho mỗi con người chúng ta thể hiện tình yêu của mình đối với người bạn đời của mình, đối với cái gia đình lớn và nhỏ của mình và đối với bạn bè xung quanh của mình... cũng đã thật là huyền diệu lắm thay...

    Những ngày ấy thì các bạn mình có rất nhiều note và entry về, nhưng có một entry, đó là entry của chị Haphan52 thì thật là cảm động http://haphan52.multiply.com/journal/item/478/478

    haphan52 haphan52 wrote on Feb 15:
    Chị có thói quen lâu lâu hay giở lại những album cũ để ngắm lại những khuôn mặt quá quen... có cảm giác vui vui.. và bắt gặp album với những hình cũ lại buồn buồn... Những khoảnh khắc ấy làm mình chao động!"

    Một cái entry thấm đậm tình bạn, bên cạnh cái đi xa của người bạn đời với sự thiếu vắng chông chênh trong cuộc đời của chị, nhưng CHỊ đã không tự làm cho mình buồn bã, không thường tình tị hiềm so đo mà đã tìm thấy đã cảm thấy cái niềm vui khi chợt nhìn thấy cái hạnh phúc nhỏ nhoi của bạn bè, cái tình bạn đó thật là lớn lao và cảm động đó chị à ! Bạn bè sẽ luôn ở đâu đó quanh chị thôi đó chị ơi!



    Và trong cái entry "Ngày Valentine của tôi," http://huynhtran.multiply.com/reviews/item/53
    cũng được rất nhiều bạn bè ghé vào cùng chia sẻ, trong đó có anh Bulukhin cũng ghé thăm và để lại những giòng cảm động về bạn bè và NHẤT là những suy nghĩ về người bạn đời của anh ấy như sau:


    bulukhin bulukhin wrote on Feb 15

    Thú vị khi xem en này là được nhập cuộc vào niềm vui của gia đình bạn, chỉ thấy thiếu vợ chồng cô con gái ngoài Hà Tây, bù lại có hai cô em đến chơi. Thi thoảng niềm vui có thiếu đi một chút xíu để lần sau sự trọn vẹn toàn bích mới vô cùng quý hóa. Chắc cô con gái ngoài Hà Tây rất xúc động khi thấy những tấm ảnh này.

    Bu và bà xã về tính cách hơi ngược với hai bạn, Bu tui vốn duy lí nhưng lại mơ mộng hảo huyền. Đến nay bạn bè vẫn bảo " mày đang lửng lơ trên không trung, chứ chân chưa hề chạm đất" .

    Bà xã trẻ hơn nhiều nhưng lại siêu truyền thống. Không quan tâm đến trời trăng mây gió mà chỉ có con và cháu, chúng nó mới thực là Tổ quốc và Thượng đế. Nàng xem bu là thần tượng về mọi phương diện nên nhờ trời không có vụ nuốt nước mắt để vui ông chồng.

    Con người duy cảm ấy có một câu nói làm bu không bao giờ quên "Nếu kiếp sau còn làm phụ nữ em lại làm vợ anh".

    Một điều trùng hợp là bu cũng có cậu con trai tên Tuấn, sinh 1978 hành nghề kiến trúc trong SG, Tuấn này khác Tuấn của bạn là tuyệt niên không bao giờ vào bếp, có hôm đói quá điên về hỏi mẹ đổ mấy cốc nước sôi vào gói mì omachi !!! Cô con gái ở Vũng Tàu thì cái gì cũng giỏi hơn ba và mẹ.

    Bu không tăng dân số như bạn, chỉ có hai con đều ở xa nhà. Valentin năm nay hai bu không dùng đến chocolate mà ra đèo Ngang viếng bà chúa Liễu Hạnh và vào rừng hái ổi.

    Cái mùi ổi chín cũng khó tả như mùi vị tình yêu vậy.

    (đèo Ngang là núi Hoành Sơn cách ĐH 75 cây số về phía bắc nơi bà Huyện Thanh Quan đã dừng lại làm thơ thuở nào...)


        Bulukhin





    Thế là cái ngón tay tôi chợt thấy cảm động và chợt muốn bỏ lại cái đống thời gian BẬN RỘN của tôi mà gõ đôi giòng cho chị Haphan52..


      Từ ngày người đi xa
      Trời vừa qua tháng hạ
      Nắng chênh chếch nửa đầu
      Bụi trần mờ phố xa ..

      Từ ngày người đi xa
      Những mưa nắng rã rời
      Những bão động mù khơi
      Dù đời chông chênh ,,, quá

      Vẫn ngước lên nhìn trời
      Cúi mặt nhìn xuống đất
      Dù hư không thầm lặng
      Dù nắng khuya xa rời...

      Đêm Nguyên tiêu vời vợi
      Người của tôi xa rồi...
      Tôi với trăng ru đời
      Cho đời nhẹ bước qua ...


      Và cái mùi hương ổi của mùa Valentine và nhất là trong đêm trăng Nguyên tiêu này, cũng chợt làm ngón tay tôi thổn thức ...



            Ta thường hay gia trưởng
            Em vẫn mãi phục tùng
            Ta trời mây lơ lửng
            Em bếp núc đợi chờ

            Gian nan em nào ngại
            Khó khăn em chẳng sờn
            Cùng ta vượt bao cạn
            Đến được ngày hôm nay

            Nay con cháu lớn khôn
            Nhìn lại màu phai nhạt
            Nhưng tình vẫn như son
            Nồng lên với tháng ngày..

            Ta đưa em lên ngàn
            trèo lên cây hái ổi
            Ôi ! hương ổi dịu dàng
            Chợt quên đời hạ giới ...



Bước lên cây Ổi hái hoa
Hoa ổi đã kết
Ta đành hái trái ổi thơm tặng nàng...





--> Read more..

Saturday, February 12, 2011

Ngày Valentine của tôi..

Rating:
Category:Books
Genre: Romance
Author:TTM



    Sáng nay tôi đang mải mê làm việc thì thấy tin ở YM do người ấy gửi đến nhắc ngày Valentine này vợ ở xa, chẳng biết tặng gì cho tôi ...

    Không biết tự bao giờ, cứ đến ngày lễ tình nhân, lúc thì anh ấy hái một cành hồng còn đượm sương buổi sớm ở cái vườn nho nhỏ của anh ấy trồng tặng cho tôi, lúc thì mua ở trên đường đi làm tặng cho tôi một cành và mua thêm vài cành để tôi tặng cho mấy em ở phòng làm việc của tôi.. Năm vừa rồi thì vào đúng này 14/2 thì anh ấy cùng tôi bay qua Cambodia chơi với tôi vài ngày... Năm nay chắc chắn tôi chẳng về được vì ngày hôm 14/2 này tôi phải làm công việc kiểm toán của cả năm. Nên sáng nay là ngày cuối tuần, thấy note của anh gửi cho tôi, dù chỉ vài dòng thì tôi cũng cảm thấy vui vui..

    Hai đứa chúng tôi đứa mạng Kim đứa mạng Hỏa, trong cuộc sống thường ngày hình như tôi nói ra điều gì cũng đều bị anh ấy cằn nhằn, có lẽ chúng tôi bị khắc khẩu ... đôi khi thì tôi cũng cứ nuốt nước mắt xuống mà mỉm cười ... mỉm cười với cuộc đời mình và mỉm cười vì đời vốn thế, cứ vơi đầy như thế, mà cuộc đời có gì đâu nhỉ, phút nóng giận rồi cũng trôi qua thôi mà, nên tôi ít khi giận ai điều gì, thì há gì giận người sống chung với mình cả đời nhỉ !!

    Và như thế đó, chúng tôi cứ lãng lãng lòng vòng đưa nhau vượt qua, vậy mà cho đến bây giờ cũng đã vượt quá nửa đoạn đường đời, phía sau lưng thì đã trở thành ngàn xưa hun hút, mà phía trước thì vẫn còn chập chùng... xa lắm để chúng tôi phải đi đến và đi qua ...

    Đêm nay, một mình tôi ngồi trong căn phòng bé nhỏ, cặm cụi lục lại hình tôi chụp hôm về nhà vừa rồi để post lên đây, và tôi chợt thấy rằng, nếu ta biết trân quí với nhau trong từng phút từng giây của cuộc sống ... thì ngày nào cũng là lễ tình nhân cả..

    Cái bếp là nơi ấm nồng của gia đình, trưa hôm ấy, chúng tôi có hai đứa em gái ở Biên Hòa lên thăm chị, nên chúng tôi cùng xuống bếp làm vài món cho bữa ăn chiều...



    Út Lâm nhìn vậy chứ giỏi làm kem Flan và làm bếp lắm đó..



    Tuấn thì giỏi trong việc làm bánh mì, bếp núc nhất là biết pha các loại rượu cocktail uống ngon ngon ...



    Chị Yến về làm dâu trong nhà luôn được mọi người thương yêu, chị học giỏi, ra đời đi làm việc cũng rất giỏi, chỉ mỗi bếp chưa giỏi, nhưng đâu có sao, cả nhà xúm lại cùng nấu ăn rất là vui..





    Anh ấy ngồi nhìn tôi và các con cùng nấu ăn..





    Tôi đang dạy cho con dâu làm món gỏi dưa leo..







    Chuẩn bị xong chúng tôi lại lên phòng nghỉ ngơi ...





    Cùng ngắm bức ảnh ngày cũ..



    Thì hai em tôi đã đến..

    Ngọc Trinh.


    Út Kim


    Cả nhà sau khi ăn cơm tối xong, chỉ thiếu mỗi gia đình của con gái đang sống ở Hà Tây, tội nghiệp con ở xa xôi, nhưng không sao miễn các con sống vui hạnh phúc là được rồi con nhỉ ! ...



    Đưa em gái ra cổng để các em về Biên Hòa, thì thấy cành hoa Bò Cạp và ánh trăng thượng tuần giống ánh trăng đêm nay..





    Và quay lại chụp cho hai con một tấm hình, chợt nhìn thấy hình ảnh ngày xưa của mình qua hình ảnh của các con..



    Rồi sáng hôm sau, chúng tôi sau khi vừa đi bộ, vừa uống cafe, vừa ngắm nắng lên, thì tôi lại chụp được những tấm hình này, nhìn cũng đẹp và rực sáng nhỉ !

    7:43'AM












    Sau đó chúng tôi về Biên Hòa, ghé về nhà cũ, cây bàng ở trước sân đang mùa rụng lá..

    12:58'PM














    Và buổi chiều, có việc phải đi ra Q1, thế là lúc từ Q1 về nhà, tới cầu Thủ Thiêm, nắng hoàng hôn trên sông đẹp quá nên chàng ngừng xe lại cho tôi chụp vài tấm hình trên sông Sài Gòn, hướng về phía tòa nhà tháp Búp Sen ...












    Về tới nhà thì trăng đã lên rồi - 6:59'PM.





    Và khuya lúc ra đóng cửa thì thấy trăng treo lơ lửng ở góc nhà..







    Cuộc đời sẽ rất buồn, sẽ rất ảm đạm ... hay sẽ rất bình lặng trôi qua.. có lẽ do từng tâm trạng trong từng lúc của ta mà thôi, còn ánh bình minh, ánh hoàng hôn, ánh trăng, gió thổi mây trời cứ bình lặng mà vận động quay theo trục quay của nó.. nó không cần biết cái tâm trạng vui hay buồn của mình... Mà con người thì luôn vận động trong cái vùng từ trường của đất trời ... và chúng tôi cũng là những hạt bụi của đất trời cùng quay trong cái guồng xoáy đó ...

    "Em ơi! nhớ uống thuốc đúng giờ nhé !!" Lời anh ấy vọng từ cái laptop qua cái voice chat của yahoo message vọng ra ...

    Ngày mai dù là chủ nhật tôi cũng bận việc vì phải đi ra phi trường đón mấy em kiểm toán qua, và tuần sau, từ ngày valentine trở đi tôi rất bận việc ...

    Chúng ta hãy trân quí những giờ phút hiện tại. Ngày nào cũng là ngày vui và là ngày valentine nhé các bạn ơi!






--> Read more..

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...