Wednesday, March 16, 2011

Viết cho ngày giỗ của mẹ và cha.

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM


Những năm ba tôi còn sống, không kể ngày Tết truyền thống, hay các ngày kỷ niệm khác, thì trong ngày giỗ của Mẹ (18/2AL năm 1988), chúng tôi đều về bên cha để làm mâm cơm cúng cho mẹ.


Hôm làm lễ mãn tang của cha xong (1/3AL năm 2006), đứa em trai tôi - cậu Hồ là kỹ sư Nông nghiệp và là kỹ sư chăn nuôi và thú y, mợ là giáo viên cấp ba, nhưng nhìn cậu vẫn giống như anh nông dân vẫn đang làm việc ở quê nhà - người giữ hương hỏa của gia đình, ngậm ngùi nói với các chị và các em rằng: "dù ba đã mất rồi, nhưng em vẫn mong chị và các em về nhà như lúc ba còn sống..". Và chị em chúng tôi đã cùng rươm rướm mà nói với nhau rằng tất nhiên là chúng ta vẫn như ngày cha còn sống, những ngày đó sẽ về với em..


Chúng tôi những gia đình nhỏ vẫn luôn giữ những truyền thống của đại gia đình. Từ khi chúng tôi lớn lên, mỗi người có một gia đình riêng, thì ngày về nhà đoàn tụ của chúng tôi là ngày sinh nhật của cha mẹ và ngày mùng hai tết. Rồi khi mẹ mất thì chúng tôi về bên cha thêm một ngày giỗ mẹ nữa.


Tôi vẫn nhớ ngày cúng thất cho mẹ, những thất đầu thì chỉ mình tôi từ Biên Hòa về cúng mẹ, đã thấy dáng của cha đứng ở cửa chờ con, thấy tôi về tới là hai cha con vào nhà để thắp vài nén nhang ở bàn linh của mẹ, rồi chập tối là cúng thất cho mẹ, chẳng làm gì lớn lao lắm, chỉ lấy thân cây chuối cắt ra để có chỗ cắm nến trúc và cắm nhang vào, rồi để ở hai dãy từ cổng vào tới cửa nhà. Chờ trời vừa xuống ánh nắng mặt trời là chúng tôi mặc quần áo tang, để vào nhà linh của mẹ mâm cơm, sau đó chúng tôi phục ở cửa đốt nhang và nến khấn mẹ về nhận thất do các con cúng và cầu mẹ vãng sanh, sau đó chúng tôi đốt nhúm giấy vàng bạc cho mẹ.


Ngoài việc lễ truyền thống đó, chúng tôi còn tụng kinh Phật để cầu siêu cho mẹ. Ai nói chúng tôi dị đoan hay như thế nào tôi cũng chẳng thấy làm sao, vì tôi chỉ thấy đó là truyền thống tốt đẹp mà chúng tôi nên giữ gìn, để trong bảy Thất đó chúng tôi đã cùng về bên nhau cùng cúng cho người mẹ đã đứt ruột mà sanh ra cả mười người con như chúng tôi. Tôi tin rằng mẹ chúng tôi rất vui lòng khi thấy chúng tôi về bên cha, về bên nhau thương yêu nhau như lời mẹ dạy những ngày còn thơ: "anh em như giọt máu đào... anh em như thể tay chân...". Mẹ tôi đã dạy chúng tôi bằng những câu ca dao, tục ngữ và cả đồng dao truyền khẩu như thế đó, người mẹ không đến trường lớp bao giờ, nhưng tới khi mất ở tuổi 64 bà vẫn thuộc lòng thơ Kiều, Cung oán ngâm khúc, Chinh phụ ngâm, Phạm công cúc hoa, nhị thập tứ hiếu ...v.v.. Mà chúng tôi được đến trường đang hoàng, chúng tôi cũng không thể thuộc lòng như bà...


Thế là từ sau ngày mãn tang cha, chúng tôi những đứa con của cha mẹ, vẫn thống nhất là sắp xếp ngày mùng một Tết chúng tôi sẽ dành cho gia đình bên chồng hay bên vợ, còn ngày mùng hai tết thì sẽ cùng nhau về nhà cậu để cúng Tổ tiên như ngày cha mẹ còn sống, còn ngày giỗ của mẹ của cha, tất cả sẽ cố gắng về nhà.


Thế nên, sau khi cha mất vào tháng 3AL năm 2005, thì vào năm 2008 cậu Út cũng cất xong nhà mới trong cùng xóm với nhà tôi (cậu mợ và 4 đứa con ở chung với gia đình tôi cũng trên 10 năm), có nhà mới cậu Út cũng lập bàn thờ tổ tiên. Dù thế nhưng sáng mùng hai Tết, cậu mợ Út lo làm cơm cúng Tết sớm, rồi cùng chị em chúng tôi lên cái xe lớn mà chị em chúng tôi thuê cho cả đại gia đình về ăn tết với Cậu Hồ ở quê nhà và ra viếng mộ cha mộ mẹ. Chỉ như vậy, rồi chúng tôi lại trở về nhà của chúng tôi. Nhưng ai nấy đều cảm thấy yên ấm trong lòng vô cùng.


Chúng tôi sẽ cứ như thế, không biết khi nào sẽ không được cùng nhau về ăn tết chung như thế này nữa, nhưng đến khi nào còn có thể về được thì tôi và các em chúng tôi cũng sẽ về với nhau như thế.


Hôm nay gần ngày giỗ mẹ 18/2AL (1988-2011) và ngày giỗ cha 1/3AL (2005-2011), rồi sẽ tới ngày giỗ cha chồng 1/5AL (2005-2011), người lớn lần lượt ra đi, chị em chúng tôi cũng dần bước vào tuổi lục tuần, ngũ tuần, tứ tuần, nhưng chúng tôi sẽ mãi sống như thế, sẽ đùm bọc nhau như thế, và con cái chúng tôi từ bé - dù trải qua bao thời kỳ có vất vả gian nan - nhưng tết đến chúng đã và vẫn cứ theo bố mẹ về quê nội rồi về quê ngoại như thế. Dù trong đại gia đình cũng có người thế này người thế kia, nhưng chúng tôi, người biết sẽ bỏ qua và dìu dắt cho người không biết, và bây giờ tóc của chị em chúng tôi đã có hai màu tóc. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ lời cha và lời mẹ dạy dỗ chúng tôi từ tấm bé, và lời dặn dò của người trước lúc lâm chung, chúng tôi vẫn là anh chị em của nhau trong đời này.


Tôi có bảo thủ lắm không? Trong thời đại nuclear family - gia đình hạt nhân - gia đình chỉ có hai người - mà tôi còn nói chuyện đại gia đình ở đây!! Tôi thì không nghĩ tôi bảo thủ mà tôi chỉ nghĩ rằng gia đình tôi đã có truyền thống rồi thì nên giữ gìn chúng, đừng đạp đổ, vì đạp đổ rồi thì khi cần lập lại sẽ mãi gập ghềnh không bằng phẳng nữa.


Bây giờ, tôi đã có con rể, có con dâu, chỉ còn cậu con trai út chưa lập gia đình nữa thôi, nhưng tôi tin rằng ngoài con ruột của tôi thì con rể và con dâu của tôi, chúng sẽ cảm nhận được rằng chúng tôi đã thương yêu chúng như những con ruột của tôi biết chừng nào. Và tôi tin rằng với truyền thống sẵn có của gia đình nhỏ, của đại gia đình bên nội và bên ngoại của chúng, thì chúng sẽ kính trọng gia đình của cả hai bên như nhau. Những truyền thống tốt đẹp của đại gia đình luôn là sợi dây giữ gìn hạnh phúc của cái gia đình nhỏ. Và tôi nghĩ "sóng trước đổ đâu thì sóng sau sẽ đổ lên đó", chúng sẽ là người kế thừa giữ gìn truyền thống của đại gia đình này.


Và tôi nghĩ rằng tất cả những kết quả của cuộc sống hôm nay mà tôi và các em tôi nỗ lực duy trì cũng đã thực hiện được những kỳ vọng của đấng song thân đã khuất, mà khi sanh thời người đã thường mong mỏi ở chúng tôi. Và bây giờ chúng tôi lại mong mỏi thế hệ kế tiếp sẽ luôn xem trọng nghĩa tình của gia đình và của gia tộc như thế hệ trước như thế.

Và tôi luôn mong muốn giữ được cái mái ấm, dù trên gập ghềnh, trên nền bong bóng nhưng dù sao vẫn là một mái nhà nơi ra vào của gia đình tôi biết là bao!!




--> Read more..

Saturday, March 12, 2011

Con đầu lòng.

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM





    Cái tháng hai âm lịch, ngày ấy sao mà vẫn còn lành lạnh. Nàng nghỉ trước sanh gần cả tháng để về nhà chuẩn bị sanh con. Cái bụng thì vượt mặt, đi đứng nặng nề lắm rồi, con so sao mà cái bụng to thế không biết. Đôi chân phù sưng lên. Gần ngày sanh rồi, được nghỉ ở Sở làm việc theo chế độ nghỉ sanh nên nàng về nhà để chờ sanh con.


    Sáng sớm nàng dậy lúc 5 giờ sáng, nấu nước pha trà và cafe cho bố mẹ chồng, xong quay qua giặt thau quần áo lớn của cả nhà. Quần thì giặt riêng, áo giặt riêng, áo may-ô (maillot) trắng của cha thì ngâm nước ấm giặt riêng. Gớm cái bụng ngồi xuống cái ghế thấp, nhưng hai chân vẫn phải dang ra, không thôi lại cấn bụng. Cực nhất là phải kéo nước giếng lên để xả quần áo.


    Xong quay qua phụ bà Cố nấu cơm, bà nấu món nào cũng ngon, biết cháu dâu thèm chuối hấp ăn với nước cốt dừa bồng con, bà gọi mấy cháu đi mua đĩa bánh chuối hấp về, xong bà thắng nước cốt dừa bồng con cho nàng ăn, trời sao mà đã thèm thế không biết..


    Sau đó, nàng lau chùi bếp núc, tủ chén đĩa, dọn dẹp nhà cửa.. nhà chỉ có đứa em gái chồng cũng là con nuôi cùng vài đứa cháu họ xa giúp việc nhà. Tội nghiệp chúng tuổi ăn tuổi chơi, nhưng cả ngày cũng cắm cúi làm việc nhà, buổi trưa thèm ngủ lắm, mà chẳng đứa nào dám đi ngủ cả, phải tìm việc mà làm. Mà cái bụng của nàng vượt mặt thế kia. Mỏi lưng, mỏi tất cả, nhưng nàng cũng như đứa em gái, cũng không dám tìm chỗ nghỉ trưa nốt..


    Cái quần bầu thì chỉ có 2 cái, một cái lấy từ tấm vải trải giường màu trắng của nhà ngoại đem đi nhuộm đen, tự cắt may thành quần đen với lưng là thun để mặc cho rộng rãi. Còn 1 cái là quần sa-tanh của mẹ cho. Hai cái quần mặc thay đổi, mà quần sa-tanh thì dễ mục khi gặp nước lắm, cũng vá đi vá lại vài vá ở đáy quần rồi. Cái quần đen vải thô thì màu nhuộm cũng gần bạc màu. Muốn xin má chồng cái quần cũ và cái áo dài của bà để cắt may lại cho mình mặc, lại không dám dù quần áo của bà đầy tủ, dù sao cũng là má lớn. Thôi vậy, cứ vá mặc đỡ. Sanh xong thì sẽ tính sau.


    Bà Cố rầy, cái con nhỏ này sanh con mà ăn cơm như ăn đong, lấy sữa đâu cho con bú. Mình không dám ăn nhiều. Ăn đúng lưng 2 chén cơm. May mà mình vốn ăn ít ngay từ ngày đầu, nên quen bụng. Thương bà cố già lắm rồi, nhưng vẫn lo cho nàng ngày ba bữa cơm, nàng chỉ nằm nghỉ có ngày đầu, vài ngày sau thì mình tự giặt cái áo quần của riêng mình, tuy nhiên vẫn phải ở trong mùng để xông hơ cho con gái. Con so mà tới 3.1kg, làm cho nàng hụt hơi cả từ chập tối cho tới hơn 5 giờ sáng mới rặn được con ra, sanh con dưới ngọn đèn dầu ở nhà bảo sanh, và chàng cũng bị bầm dập cả đêm vì phải nâng đỡ vợ và bị vợ níu người khi cơn rặn đau đến..

    Mà thủa ấy đâu có siêu âm gì đâu, tới khi sanh mới biết giới tính của con, nghe là con gái, nàng lại buồn, buồn thương cho con gái sao lại là phận nữ nhi.. Ôi! tạo hóa thường ưu ái dành cho phụ nữ những cái đau đớn vất vả trong âm thầm nhiều hơn...


    Nghỉ sau sanh được hai tháng, nàng lại bế con trở về nơi làm việc ở trên tỉnh, cơ quan phân cho nửa căn hộ, chồng thì vẫn ở lại huyện nhà công tác. Mẹ trẻ và đứa con gái nhỏ đỏ hỏn hon. Con được 4 tháng tuổi là phải gửi ở nhà trẻ. Các cô ở tập thể trong cơ quan, cứ chiều về là chạy qua chơi với cháu. Mấy tháng đầu cứ chập tối là con bé khóc, ưỡn người lên mà khóc.. mẹ cũng khóc theo con. Các cô lại chạy qua bế hộ, người thì đi đốt phông lông, người thì làm đủ trò, nhưng con gái vẫn cứ khóc...


    Công việc ở sở thì nhiều, sáng bế con đi gửi trẻ, giữa giờ chạy qua cho con bú, trưa chưa kịp ăn chạy vội ra chỗ con, chiều cũng thế, tối thì con quấy... Cuối cùng là con thì sổ sữa tròn xoe, ai nhìn cũng thấy thương, nhưng mẹ thì từ nàng thiếu nữ với gương mặt tròn trịa phút chốc biến thành ốm nhom mặt gầy đi, mắt sâu hơn...


    Làm mẹ, thì ai cũng phải trải qua như thế, đành chịu vậy thôi, phận gái mười hai bến nước... rồi dòng đời cũng trôi qua...những vất vả, những vết hằn của cuộc đời cũng từ từ phai nhạt đi dưới dòng thời gian..


    TTM
    Viết cho ngày 9.2 Đinh Tỵ - 28/3/1977



--> Read more..

Thursday, March 10, 2011

Et j'entends siffler le train - Tiễn Em Lần Cuối !

Rating:
Category:Music
Genre: Folk
Artist:Anthony, Richard


    Tiễn Em Lần Cuối
    Et j'entends siffler le train - Five Hundred Miles

    Anthony, Richard
    Trường Kỳ

    Bài này còn có tên là "Nhớ nhung trong chiều" hay
    (Et j'entends siffler le train)

    Trời lạnh quá bước chân buồn bã,
    Đưa hồn em tới nơi xa vời
    Đoàn xa tang tiễn đưa em về vùng trời xa xôi.

    Một ngày nào có mắt em rực rỡ,
    Môi hồng tươi tóc xanh mây trời
    Nụ hôn xưa ngất ngây tuyệt vời. Ngập ngừng xôn xao...

    Thầm lặng bước tim hồn nhớ
    Vang lời kinh chứa chan u buồn
    Hàng cây khô hắt hiu bên đường. Lặng nhìn bơ vơ...

    Còn gì nữa mắt em vội khép
    Thế thôi còn Đâu tóc em phai màu
    Nụ hôn xưa lấp sâu trong mơ. Chìm vào hư vô...

    Một ngày nào có mắt em rực rỡ
    Môi hồng tươi tóc xanh mây trời,
    Nụ hôn xưa ngất ngây tuyệt vời. Ngập ngừng xôn xao...!



    ngày lặng lẽ đến đây vội vã
    đễ tâm hồn ta nhớ nhung trong chiều
    người xa xôi chốn xưa tiêu đìu
    lòng buồn cô liêu

    còn gì nữa ái ân vụn vỡ
    chết trong chiều mơ xót xa ơ hờ
    về trong đêm giấc mơ êm đềm
    để buồn con tim

    tình đã chết giữa đêm lạnh giá
    buốt đau lòng ta xót xa trăm ngàn
    buồn miên mang vấn vương cung đàn
    lệ sầu ly tan

    ngày lặng lẽ đến đây buồn tẽ
    xót xa niềm đau nhớ nhau muôn đời
    người yêu ơi cách xa phương trời
    Giọt sầu chơi vơi



      J'entends siffler le train
      J'ai pensé qu'il valait mieux
      Nous quitter sans un adieu.
      Je n'aurais pas eu le coeur de te revoir...
      Mais j'entends siffler le train, {2x}
      Que c'est triste un train qui siffle dans le soir...

      Je pouvais t'imaginer, toute seule, abandonnée
      Sur le quai, dans la cohue des "au revoir".
      Et j'entends siffler le train, {2x}
      Que c'est triste un train qui siffle dans le soir...

      J'ai failli courir vers toi, j'ai failli crier vers toi.
      C'est à peine si j'ai pu me retenir !
      Que c'est loin où tu t'en vas, {2x}
      Auras-tu jamais le temps de revenir ?

      J'ai pensé qu'il valait mieux
      Nous quitter sans un adieu,
      Mais je sens que maintenant tout est fini !
      Et j'entends siffler ce train, {2x}
      J'entendrai siffler ce train toute ma vie...




--> Read more..

Wednesday, March 9, 2011

Run To Me - Hãy đến với Anh!

Rating:
Category:Music
Genre: Folk
Artist:The Bee Gees


      Run To Me - Hãy đến với Anh!

      The Bee Gees
      Leaqua soạn Lời Việt: http://leaqua.blogspot.com


      1*
      Nếu có lúc khóc đẫm ướt mưa trong tim.
      Có ai làm gì khiến em mãi u sầu?
      Dại khờ nhung nhớ
      Em nào đâu cần hay biết
      Trái tim anh

      Cứ bước đến phía tiếng nói trong con tim
      Có em từng ngày đó, anh mỏi mong từng giờ
      Dù rằng anh biết
      Con đường ta về chung lối
      Vẫn xa xôi...

      ĐK
      Đây bờ vai, tựa đi em lúc cô đơn(hãy yêu anh!)
      Đây vòng tay chờ em, anh mãi nơi đây
      Cho dù ai làm em quay quắt đắng cay
      Em yêu hỡi,hãy đến với anh!


      2*
      Nếu có lúc thấy giá băng hiu quạnh
      Lúc nghe lòng mình vắng,không có ai từng ngày
      Đừng ngại em nhé !
      Có anh mong chờ em mãi
      Đến bên anh!

      Chẳng có mất mát,chẳng tính toan
      Lúc không còn gì nữa,đã có anh kề bên
      Dại khờ anh biết
      Với em nói sao cho xiết?
      Tiếng yêu em

      ĐK
      Đây bờ vai, tựa đi em lúc cô đơn
      Đây vòng tay chờ em, anh mãi nơi đây
      Cho dù ai làm em quay quắt đắng cay
      Em yêu hỡi,hãy đến với anh!

      Đây bờ vai, tựa đi em lúc cô đơn
      Đây vòng tay chờ em, anh mãi nơi đây
      Bây giờ hay ngày sau ta sẽ bên nhau
      Em yêu hỡi,hãy đến với anh!





      Run To Me
      The Bee Gees

      If ever you got rain in your heart,
      someone has hurt you, and torn you apart,
      am I unwise to open up your eyes to love me?

      And let it be like they said it would be -
      me loving you girl, and you loving me.
      Am I unwise to open up your eyes to love me?

      Run to me whenever you're lonely. (to love me)
      Run to me if you need a shoulder
      Now and then, you need someone older,
      so darling, you run to me.

      And when you're out in the cold,
      no one beside you, and no one to hold,
      am I unwise to open up your eyes to love me?

      And when you've got nothing to lose,
      nothing to pay for, nothing to choose,
      am I unwise to open up your eyes to love me?

      Run to me whenever you're lonely. (to love me)
      Run to me if you need a shoulder
      Now and then you need someone older,
      so darling, you run to me.

      Run to me whenever you're lonely.
      Run to me if you need a shoulder
      Now and then you need someone older,
      so darling, you run to me.

      Run to me whenever you're lonely.
      Run to me if you need a shoulder
      Now and then you need someone older,
      so darling, you run to me.



--> Read more..

Tuesday, March 8, 2011

"Phe phang" quà của bé Khúc !

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM


    Nhận được quà của nhỏ Khúc tặng, tôi rất là cảm động, cảm động vì những âm mưu dễ thương của nhỏ và cả những âm mưu "chưa lộ diện" của bạn bè trên ngôi nhà Multiply này nữa. Tôi rất vui nói với Khúc rằng Eo ơi Chị rất muốn giăng lên "phe phang" với bạn bè, mà lại sợ bạn bè ganh tị thì nàng viết ở GB nói rằng:

      khucthuydu09khucthuydu09 wrote on Mar 7
      Thích pà già lúc nào cũng tươi như hoa vậy nè. Ưu tiên pà già ở xa nhà thương hõng hết ai mà ganh tị chứ hí hí


    Thế là "pà già" khoái quá giăng lên đây, giăng đúng ngày 8/3 để "phe phang", một là giăng lên đây những tình cảm thật là ấm áp của Em út và Bạn Bè, thứ nữa là "phe phang" cái thủ thuật tinh vi của Khúc về các công nghệ chỉnh sửa hình, cả sự tinh tế về nghệ thuật...

    Thật ra Khúc đã làm nhiều entry về chỉnh sửa hình ảnh của các anh chị bạn bè của Khúc rồi, nhất là việc đưa tất cả bạn bè lên cái THỚT HOA của nàng... Nói tới THỚT HOA thì may quá, đợt này với tấm lòng ưu ái của Khúc dành cho kẻ xa nhà này, nàng cũng đã đưa lên THỚT HOA, mà là cái thớt HOA thiệt, chứ không có gai có góc ...hihi...


      Nàng vẫn muốn Pà già mãi phi nước ngựa trên đường dài đây mà ...



      Ui! tấm này Khúc cho hai ông Pà già vào ngồi gọn trong hai cái ly...



      Ai vẽ pà già lên cái vách gỗ thế này..



      Pà già đi chợ..



      Anh chàng nghệ sĩ nào đang vẽ pà già đây..



      Pà già cặm cụi tối ngày với cái vi tính..



      Buồn thì dấu nỗi buồn vào sỏi đá..



      Các con ngồi mong mẹ già về nhà..



      Con mun ở nhà cũng mong pà già nữa đó..



      Đường đi dù bôn ba lặn lội, đôi khi vẫn được ngập tràn trong hoa bè bạn..







      Rồi sẽ trở về đầm ấm với con thơ..





      Sợ ông già ganh tị nên Khúc cho thêm hình ông già vào đây.
      Gia đình pà già sẽ đoàn tụ trong ngày gần đây thôi đó.







    "Pà Già" rất cám ơn nhỏ đó. Mãi cười vui như thế. Cái nhân duyên từ thủa nào đưa chúng ta gặp được nhau ở khung trời hư không này - khung trời sẽ mãi thênh thang như thế, đường đời còn dài trước mắt, chúng ta sẽ cùng nhau bỏ qua những khiếm khuyết của nhau, của cuộc đời này, để cùng sống vui mà tiến về phía trước nhé.




    Cám ơn em cả về hai chậu hoa Sống Đời, đã được em tha từ Đà Lạt về cho chị nữa..


    Khúc ơi! Cám ơn em. Cám ơn các bạn của tôi nữa.
    Chúc các bạn thân tâm luôn an lạc nhé!

    TTM
    PP. 08/03/2011




--> Read more..

Monday, March 7, 2011

Lời tự tình..

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM



    Chưa đến ngày 8/3, nhưng hình như các ông cứ đau đáu nỗi niềm "quà tặng vợ", người ấy cũng không ngoại lệ, cứ YM hỏi thăm vợ hoài. Vì ngày tôi về nhà thì tất cả đã qua cái khoảng khắc này rồi. Nên cuối cùng chúng tôi đã thỏa thuận về món quà muộn mà chàng và các con sẽ tặng cho tôi. Bí mật nhé!

    Rồi phương tiện truyền thông, rồi nô nức thị trường hoa, khiến mọi người tự nhiên ai cũng nao nức nhắc tới cái ngày 8/3 này.

    Thực ra phụ nữ chúng tôi, có lẽ một đại bộ phận, sẽ không quan tâm lắm ngày 8/3 sẽ được tặng gì, mà hầu như ai cũng chỉ muốn ngày nào cũng là ngày 8/3, cũng muốn cho chồng cho con những giây phút thật êm đềm sau một ngày dài bôn ba phố chợ, chẳng thích sau một ngày về đến nhà đem những bực dọc ở bên ngoài mà đem về nhà. Ai cũng muốn nơi cái nhà ấy mỗi chỗ, mỗi góc đều là tổ ấm đầy những chia sẻ đắng cay ngọt bùi, ai cũng muốn có từng ngày bình yên để cùng nhau vượt bão bùng của cuộc đời.. Và tôi nghĩ những người đàn ông, đại bộ phận họ cũng nghĩ thế!

    Nhưng vì sao mà người ta cứ mãi nhắc nhở, mãi tôn vinh ngày 8/3, giống như phụ nữ chúng ta đang bị phân biệt bất bình đẳng lắm với nam giới vậy. Mà vậy cũng hay cũng đúng, mỗi năm cũng phải có một ngày, cũng để cảnh tỉnh những ai đó đang làm cuộc sống của người bạn đời mình bị tổn thương đi từng giờ, từng ngày, làm cho cuộc sống gia đình là địa ngục, hệ lụy đến biết bao người, hệ lụy dài lâu cho cả một thế hệ, cho cả xã hội...

      Ô hay! tôi lại đi lan man rồi, tôi chỉ muốn đưa vào đây những lời tâm tình của một buổi sáng nay, chẳng phải để khoe khoang gì cả, chỉ là chia sẻ, cuộc đời thì chẳng có gì để ai nói hay được cả, nhưng hãy sống trọn vẹn trong từng ngày đã là quí rồi..


    Sáng nay chàng lại viết YM cho tôi, chàng thì ít nói, chỉ viết ra một câu, mà vợ thì dành viết quá chừng, chúng tôi gõ chẳng có vần luật gì cả, các bạn đừng cười tôi nhé, tôi cứ đưa lên đây cho bạn bè đọc cho vui trong ngày 8/3 này!


      Hoan Huynh: Đêm trường gió lạnh tôi mong em về.
      TTM: Mà em mãi khuất nỗi niềm sơn khê..
      Hoan Huynh:Đúng vậy.

      TTM: Người đi như cánh vạc trải dài
      TTM: Nhìn đông đông úa, nhìn tây tây xế chiều.

      Hoan Huynh: Tôi mong cánh vạc trở về bên tôi.
      TTM: Vạc bay vạc sẽ trở về
      Đói cơm ấm lạnh đề huề bên nhau
      TTM: Về rồi dù có cắn nhau
      Chỉ là chút bão chẳng đau mới kỳ.

      Hoan Huynh: Hay lắm.
      TTM: Chứ nơi xa ấy những đêm về
      Một mình thui thủi nhớ nơi ai nằm.

      Hoan Huynh: hi hi

      TTM: Về rồi gối nệm hai bên
      Chàng nằm bên ấy có chèn thêm chăn
      Giận ai chàng chẳng thèm lăn
      Lăn qua bên ấy khó khăn quá trời...
      hihi

      Hoan Huynh: hi hi
      Hoan Huynh: Cám ơn những trận mưa nguồn,
      để cho nổi nhớ chảy tuôn vào hồn.
      Hoan Huynh has signed out. (07/03/2011 上午 11:27)



      Chia sẻ tí với các bạn, cái mùng 8/3 của đời thường này.
      Chúc mọi gia đình đều bình yên nhé!




--> Read more..

Saturday, March 5, 2011

Chủ Nhật Buồn (Sombre Dimanche - Gloomy Sunday)

Rating:
Category:Music
Genre: Classical
Artist:Phạm Duy - Serge Gainsbourg (lời Pháp)

    Trong thời gian du học ở Pháp (1954-1955), tôi rất yêu những ca khúc của một tài hoa sớm nở chóng tàn là Nicole Louvier và có soạn lời ca tiếng Việt cho bài SI TU ME DÉLIVRERAS của nàng.

    Rất buồn là tôi đã quên rồi. Nhưng tôi nhớ là đã vì nàng mà tôi soạn lời cho một trong những bài nhạc tình buồn nhất của thế giới. Ðó là bài SOMBRE DIMANCHE, được phóng tác từ nhạc dân ca cổ của nước Hung Gia Lợi.

    Bài này có hơi nhạc rất gần gũi với hơi nhạc của Nicole Louvier. Người đời có tạo một huyền thoại về bài CHỦ NHẬT BUỒN phóng tác từ nhạc bohémien này, nói rằng đã có người tự tử khi nghe bản nhạc.

    Phạm Duy
    Sinead O'Connor



      CHỦ NHẬT BUỒN
      Lời Phạm Duy

      Chủ nhật buồn đi lê thê
      cầm một vòng hoa đê mê

      bước chân về với gian nhà
      với trái tim còn nặng nề
      xót xa gì?
      oán thương gì?
      đã biết nuôi hương chia ly
      trót say mê
      Đã yêu thì dẫu vô duyên còn nặng thề

      ngồi một mình nghe hơi mưa
      mặc lệ tràn câu thiên thu

      gió hiên ngoài
      nhắc một loài dế giun hoài ru thương ru
      ru hỡi ru... hời


      Chủ nhật nào tôi im hơi
      vì đợi chờ không nguôi ngoai

      bước chân người
      nhớ thương tôi
      đến với tôi thì muộn rồi

      Trước quan tài khói hương mờ
      bốc lên như vạn ngàn lời
      dẫu qua đời mắt tôi cười
      vẫn đăm đăm nhìn về người


      Hồn lìa rồi nhưng em ơi
      tình còn nồng đôi con ngươi

      Nhắc cho ai biết cuối đời
      có một người yêu không thôi
      ơi hỡi ơi... người.




        Sombre Dimanche

        Paroles: Jean Marèze, François-Eugène Gonda. Musique: Seress Rezs 1936
        autres interprètes: Anny Flore, Christian Borel, Serge Gainsbourg)

        Sombre dimanche... Les bras tout chargés de fleurs
        Je suis entré dans notre chambre le cœur las
        Car je savais déjà que tu ne viendrais pas
        Et j'ai chanté des mots d'amour et de douleur
        Je suis resté tout seul et j'ai pleuré tout bas
        En écoutant hurler la plainte des frimas ...
        Sombre dimanche...

        Je mourrai un dimanche où j'aurai trop souffert
        Alors tu reviendras, mais je serai parti
        Des cierges brûleront comme un ardent espoir
        Et pour toi, sans effort, mes yeux seront ouverts
        N'aie pas peur, mon amour, s'ils ne peuvent te voir
        Ils te diront que je t'aimais plus que ma vie
        Sombre dimanche.




          Gloomy Sunday
          (Sinead O'Connor )

          Sunday is gloomy,
          My hours are slumberless,
          Dearest the shadows
          I live with are numberless
          Little white flowers will
          Never awaken you
          Not where the black coach
          Of sorrow has taken you
          Angels have no thought of
          Ever returning you
          Would they be angry
          If I thought of joining you
          Gloomy Sunday.

          Sunday is gloomy
          With shadows I spend it all
          My heart and I have
          Decided to end it all
          Soon there'll be flowers
          And prayers that are sad,
          I know, let them not weep,
          Let then know
          That I'm glad to go
          Death is no dream,
          For in death I'm caressing you
          With the last breath of my
          Soul I'll be blessing you
          Gloomy Sunday

          Dreaming
          I was only dreaming
          I wake and I find you
          Asleep in the deep of
          My heart dear
          Darling I hope that my dream
          Never haunted you
          My heart is telling you
          How much I wanted you
          Gloomy Sunday







--> Read more..

Wednesday, March 2, 2011

Ce Soir Je Ne Dors Pas

Rating:
Category:Music
Genre: Classical
Artist:France Gall



    Ce soir je ne dors pas
    - France Gall




    Ce soir, je ne dors pas
    Comme la toute toute première fois
    Où tu es venu contre moi
    Où j'avais peur de toi

    Ce soir, je ne dors pas
    Comme la toute toute première fois
    Où tu dormais dans mes bras
    Où je prononçais ton nom tout bas

    [Refrain] :
    Quand j'étais enfant, mon prince charmant
    Était si différent de toi
    Quand j'étais enfant, mon prince charmant
    Était bien autrement, pourquoi

    Ce soir je ne dors pas
    C'est la toute toute première fois
    Que je te sais loin de moi
    Et le vide n'en finit pas

    [Refrain]

    Ce soir je ne dors pas
    C'est la toute toute première fois
    Où je comprends que c'est toi
    Ce garçon que je n'attendais pas





      Đêm nhớ anh
      - Lời Việt Leaqua


      Có lúc từng đêm nhớ
      Lần đầu bối rối ta quen nhau
      Sợ nhìn anh, tim run khẽ nhanh
      Dường như chút thương, chút dỗi hờn


      Thức trắng từng đêm vắng
      Chạnh lòng nhớ lúc yêu thương trao
      Gọi thầm tên nhau bao khát khao
      Tay ghì nhau khẽ rung, vào trong cõi tình

      Nhớ!
      Ngày xưa bé thơ
      Sao lòng em vẫn mơ ?
      Mơ về ai giống anh
      Em nhớ!


      Có nhiều khi nhớ thương
      Theo người ta vấn vương
      Nơi nào ai sẽ như
      Anh đó?

      Bóng tối về thêm nhớ
      Thẹn thùng khẽ nói em yêu anh
      Giờ mình xa nhau em mới hay
      Không có anh từng đêm nỗi nhớ dài...



--> Read more..

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...