Showing posts with label travel. Show all posts
Showing posts with label travel. Show all posts

Monday, January 16, 2017

Một lần đến Grand Canyon..



Chiều 27/4 gia đình chúng tôi rời Washington DC, leo lên máy bay bay về phía Tây. Bang đầu tiên ở phía Tây, theo lộ trình mà con trai tôi sắp đặt, đó là Las Vegas. Đến nơi thì trời đã khuya, sau một đêm ngủ ở Las, ngày đầu tiên chúng tôi đi vòng quanh cho biết Las Vegas, cho biết các sòng bạc ở Las, sau đó sáng sớm hôm sau chúng tôi lên đường đến thăm vườn quốc gia Grand Canyon - Hẻm Núi lớn.

Mà cũng lạ, Las Vegas thuộc tiểu bang Nevada, còn Grand Canyon lại thuộc tiểu bang Arizona của Hoa Kỳ, bay đến Las đã xa, rồi từ thành phố Las này đến Grand Canyon cũng chẳng gần. Bây giờ cũng sau hơn một năm rồi nên Grand Canyon trong tôi chỉ đọng lại hình ảnh hùng vĩ của những rặng núi và hẻm núi thăm thẳm ở vùng hoang mạc đó, còn lại hình như tôi cũng quên hết rồi, nên chạy vào trang wiki tìm ít thông tin đưa về đây:

“Grand Canyon hay Hẻm núi lớn là một khe núi dốc được tạo ra bờ sông Colorado ở tiểu bang Arizona của Hoa Kỳ. Grand Canyon nằm trọn gần như trong Vườn Quốc gia Grand Canyon – đây là một trong những vườn quốc gia đầu tiên được thành lập của Hoa Kỳ. Tổng thống Theodore Roosevelt đã là người đề xướng chính việc thành lập này và đã tham quan khu vực này nhiều lần để săn báo sư tử và rất thích cảnh quan ở đây.

Hẻm núi Grand Canyon bị sông Colorado cắt tạo nên một khe núi hàng triệu năm về trước, với đội dài 446 km, rộng 0,4 đến 24 km và sâu hơn 1600 m. Hơn 2 tỷ năm của lịch sử Trái đất đã được lộ ra nhờ sông Colorado cắt qua từng lớp đất một của Cao nguyên Colorado.

Theo các ghi chép thì người châu Âu đã nhìn thấy Grand Canyon năm 1540 bởi García López de Cárdenas từ Tây Ban Nha. Các cuộc thám hiểm khoa học đầu tiên về Hẻm núi lớn này được lãnh đạo bởi U.S. Major John Wesley Powell cuối những năm 1860. Powell đề cập đến các lớp đá lộ ra ở khu vực này là "để lại một cuốn sách truyện vĩ đại". Rất lâu trước đó, khu vực này được Thổ dân châu Mỹ định cư và xây các khu định cư trong thành của vực này..”

Và đây là một trong những hình ảnh mà tôi chụp được khi đi dọc theo một bên sườn núi, phía dưới là những thung lũng và núi non chập chùng ở xa..



CHUẨN BỊ ĐI THAM QUAN GRAND CANYON

Có con đã trưởng thành, kể ra cũng sung sướng lắm, bạn ấy đã truy cập các trang web, đăng ký và chuyển tiền mua vé máy bay bay đi các bang cần đến, ở đây thì bạn ấy cũng mua cái tour, còn tôi, tôi chỉ biết cắp cái máy ảnh và điện thoại đi theo con. Lên xe tôi còn được ngồi ngay ghế đầu tiên.. tha hồ chụp hình..

--> Read more..

Thursday, January 12, 2017

PHỤ NỮ HƯU TRÍ NÀY THẬT LÀ KỲ TÀI


* Sáng nay vừa mở điện thoại lên, thấy Trang Luong nhắc tôi vào xem một cái clip.

* Xem xong thì tôi thấy vài điều băn khoăn, nên ngồi viết ra những câu tiếng Anh xuất hiện trên clip, tạm biên dịch post lên đây, chúng ta cùng xem và cùng ngẫm vậy.)

* Riêng tôi, điều băn khoăn đầu tiên là ở VN mình, lấy đâu ra 200 USD một ngày để sống cuối đời trên cruise! *Hưu trí và về già sẽ ra sao?





The Best Retirement Plan Ever


Trên một chuyến đi chơi trên biển, một người đàn ông nọ đã đi hỏi "tại sao người phụ nữ lớn tuổi này luôn luôn một mình trên du thuyền.."

Sau đó, ông ta biết rằng mặc dù bà ấy cô đơn, nhưng tất cả những nhân viên trên tàu, những bồi bàn, và những người phụ bàn đều rất thân thiện với bà.

Vì vậy, ông ta đã đi hỏi anh bồi bàn "người phụ nữ này là ai", mong được trả lời là Bà ấy sở hữu một hãng nào đó.. nhưng tất cả những bồi bàn đều trả lời "Bà ấy đã liên tục đi chơi trên biển chuyến du thuyền này là chuyến thứ tư cuối cùng"

Vào một buổi tối, khi ông ta rời phòng "Tôi đã bắt gặp ánh mắt của bà ấy nên đã ngừng không thốt lời chào.." Họ nói chuyện với nhau và ông ta hỏi:

"Tôi được biết rằng bà đã ở trên chuyến tàu này cho bốn chuyến đi chơi trên biển cuối cùng." "Vâng, đúng vậy." Bà ấy trả lời.

Ông ta nói tiếp, "Tôi không hiểu", và bà ấy trả lời không do dự "Vì nó rẻ hơn tiền thuê một người điều dưỡng gia đình.."

"Vì vậy, trong tương lai của tôi sẽ không có nữ điều dưỡng ở nhà. Tôi đang ở trên du thuyền này. Chi phí trả cho nữ điều dưỡng ở nhà là 200 dollars mỗi ngày..

Thì ở đây, tôi có thể được chiết khấu dài hạn và được giá chiết khấu cao cấp là 135 dollars mỗi ngày. Họ tiêu 65 đô cho tips và những chi tiêu bằng tiền mặt khác.

Ở đây, tôi có thể dùng rất nhiều món ăn, 10 món cho mỗi ngày, hoặc có phụ vụ tại phòng (ý tôi nói tôi có thể ăn sáng tại giường mỗi ngày trong tuần).

Tôi có bồn tắm miễn phí, một phòng tập thể dục, máy giặt và sấy quần áo miễn phí, và tắm hàng đêm. Tôi có kem đánh răng, dao cạo, xà bông giặt và xà bông tắm miễn phí..

Họ sẽ đối xử với bạn như một khách hàng, không phải là một bệnh nhân. Chỉ cần thêm 5 đô tip, bạn sẽ có các nhân viên tranh nhau giúp đỡ bạn.

Tôi luôn gặp người mới hàng ngày cho suốt 7 hay 14 ngày!
TV hỏng ư?
Bóng đèn cần thay?
Cần thay nệm mới?
Không vấn đề gì cả! Họ sẽ sửa chữa ngay với lời xin lỗi vì đã làm bạn bất tiện.
Hàng ngày, được thay khăn trải giường và khăn tắm sạch sẽ mà bạn không và ngay cả phải nhắc họ.
Trên tàu luôn luôn có một bác sĩ.

Đó là lý do tại sao tôi muốn sống cuối đời của mình trên tàu."



TTM biên dịch.
(có gì sai sót nhờ các bạn chỉnh sửa cho)
11/01/2017

--> Read more..

Sunday, July 24, 2011

Hờn... giữa chợ đêm Đà Lạt 8/7

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM

    Chúng tôi dự kiến cho chuyến hành trình đi Đà Lạt của chúng tôi là đi chùa và nghỉ ngơi trong bốn ngày ba đêm, đi từ ngày mùng 7 đến ngày Chủ nhật 10/7 mới trở về Sài Gòn. Nhưng khi vừa đến nơi vào chiều ngày 7, vì công việc ở nhà, nên chuyến đi lại bị rút ngắn lại một ngày... hix.

    Không sao, chúng tôi đã sắp xếp ngày mùng 7 đã gặp đủ bạn bè; sáng ngày 8/7 có chuyến dã ngoại bằng cáp treo đến viếng Thiền viện Trúc Lâm và hồ Tuyền Lâm rất thú vị, có buổi tối thật êm đềm bên bè bạn.




    Thế là sau khi chia tay bè bạn ở buổi ăn tối thân tình, chúng tôi lại tiếp tục hành trình đêm của mình.

    Chúng tôi đến chợ đêm Đà Lạt. Dáng đi hăng hái ghê chưa, vì Lâm chạy về phía trước để chụp hình mọi người đang đi, nên hình hơi nhòe dưới bước chân chạy của chàng nhỏ..





    Hơi nhòe tí, nhưng chúng tôi cảm thấy vui tươi lắm..



    Bống vẫn tiếp tục bước về phía trước trong khi tôi chợt ngừng bước và 2 đứa con tôi cũng dừng bước theo mẹ...



    Bống vẫn cười tươi với Lâm mà không biết ba mẹ con tôi đang bàn gì...hiiiiiii



    Tôi ghé vào hàng bán mũ len với hai con...mà Bống vẫn chưa hay biết gì.. hihiiiiii



    Con tôi đội mũ lên đầu mẹ để thử...



    Thử xong mũ đầu tiên tôi cười vui..


    Đội thử cái mũ thứ hai..


    Đội thử cái thứ ba...



  • Bống: "Nhìn mấy mẹ con hí hửng thử mũ kìa.. ghéttttttttttt"



  • " Nhìn xinh xinh không hở Bống ơi! "


    Họ đòi 40 ngàn chiếc mũ này, tôi trả giá :"Ba mươi ngàn được khôôôông ?"



    Mua xong mũ cho mình, tôi nắm tay Bống bước đi, và hình tôi bị nhòe đi dưới bước chân hí hửng của tôi...



    Hai đứa con tôi cũng dừng bước để cho em trai chụp cho tấm hình..



  • Bống: "Ghét quá đi! mình hờn đến thế mà mụ Huynhtran này cũng chẳng để ý gì cả...ghét thế..."



  • "Còn đòi ngừng lại chụp hình nữa chứ !!! thôi kệ.. cười tí để chụp hình heeee..."



  • "Giời ạ !!! Định chôm gì của Bống nữa!!! Có mũ đẹp rồi mà còn ganh tị gì với Bống nữa đây nè giời....!!!"



  • "Mà thôi, mụ ngó người "xinh" vậy mà cũng vô tình nhỉ !! đi hai bà già, mà mua mũ thì lại chỉ mua cho riêng mình, ghét thế, mà thôi! giận mà hết hơi! thôi hết giận rồi, cười toe toe với mấy đứa nhỏ đang mua bánh đa nướng trứng ở dọc đường kìa.."



    Loại bánh tráng nướng xong trét trứng gà và mỡ hành lên, ăn mằn mặn cũng ngon.. không biết có vệ sinh không? Nhưng trời đang lành lạnh mà cầm cái bánh nóng ăn cũng ngon lắm đó...hihi...



    Chúng tôi lại tiếp tục dạo "phố đêm... đèn mờ giăng giăng..."





    Cô Bống và các con của tôi... xinh lên dưới ánh đèn đêm.





    Út Lâm quấn khăn làm anh hùng Alibaba...



  • "Mẹ ơi! quán cafe ở trên đồi trên kia kìa..."



    Thế là chúng tôi đã băng qua dãy chợ lên để bước lên đồi phía bên tay trái chợ.. đứng ở bên đây đường, chúng ta thấy cái tháp ở bưu điện Đà Lạt đang rực rỡ ánh đèn đêm...





    Chúng tôi băng qua đường để đến phía các dãy quán cafe nằm trên suốt triền đồi...



    Con trai vẫn nắm chặt bàn tay của mẹ.. có lẽ mình đã già rồi mà cứ tưởng như còn trẻ thơ ý....hihi



  • "Đến nơi rồi..." Lâm đang đứng bên cửa quán cafe đợi mọi người...



    Chúng tôi cùng dừng lại để chụp hình, chủ yếu là chụp hình với cái tháp đèn ở sau lưng mình. Cái tháp ấy ban đêm rực sáng lên nhìn cũng thật là đặc biệt ở Đà Lạt đó..









    Tôi chụp cho út Lâm vài tấm hình, kẻo thiệt thòi...



    Và chúng tôi cùng bước lên quán cafe...




    Chúng tôi ngồi ở một quán cafe trên ngọn đồi này, nhìn xuống phía dưới kia là ngôi chợ Đà Lạt, với muôn vàn du khách, mà ai đó đã đến Đà Lạt đều muốn một lần được đi dạo chợ đêm Đà Lạt. Nơi mà ở dưới đó có ai đó đang mua một tí quà đặc trưng của Đà Lạt, ai đó đang đi dạo phố, ai đó đang ngồi ở quán sữa Đậu nành nổi tiếng ở bên đường, để nhấp nháp sữa nóng hổi bên bầu trời lành lạnh của Đà Lạt.. hoặc ai đó đang cùng người bạn mình đi dạo quanh bờ Hồ Xuân Hương ở phía xa xa dưới kia... Riêng chúng tôi, đêm thứ hai ở Đà Lạt, chẳng đủ thời gian để mà đi hết phố đêm và cũng không đủ thời gian đi ngắm hồ Xuân Hương về đêm... Nên ghé quán cafe này để ngắm nhìn du khách đang đi ngang qua...

    Tuấn đang xem thực đơn..



    Út Lâm bắt đầu quậy vui đây...







    Chịu hổng nổi luôn á !!! thành bà già Alibaba rồi nè...hiiiiiiii



  • "Thì đằng ý có mũ, thì mình có khăn...heeee"



    Lâm bắt đầu trang điểm sửa sang lại cái khăn cho cô Bống..



    Và cả cho mẹ nữa..hihi





    Xong, các con tôi, đứa ngồi ngắm, đứa cười Cô và Mẹ..





    Con dâu tôi cũng được chàng quấn cho cái khăn cũng cười toe...








    Bắt đầu buổi biểu diễn thời trang khăn quàng....hihiiiiiiiii





    Không lo ăn cream mà lo trình diễn từng người một...









    Mấy đứa nhỏ không chịu ngừng ở đó, bắt mấy bà già phải trình diễn mấy màn nữa.. hix chịu hổng nổi luôn á...

    Chúng nói Cô và mẹ phải bụm miệng phình má, nhưng vì buồn cười quá nên chúng tôi chưa làm được mà chỉ cười ngả nghiêng mà cười..hihi



    Thế là xuất hiện những cái note: "Hai bà già hồi... teen giữa xứ sương mù.."













    Mấy đứa nhỏ nhìn cảnh hai bà già đóng kịch trình diễn không đạt, mà buồn cười quá, đều chịu không nổi, chỉ biết cười ngất ngưỡng mà thôi..



    Rồi khi thấy hai bà già diễn không đạt, còn làm thử cho hai bà già xem để tiếp tục tập cho đạt để chụp hình nữa chứ...hiix





  • "Trời ! cũng dễ thôi mà..hihiiii "



    Tiếp tục đóng cảnh " Sợ quá.. "



    Cảnh "giời ơi!.... dễ ghéttt quá đi..."



    Cảnh "Hổng chịu đâu...."





    Cảnh "Xem kìa... dễ ghétttt quá đi......"



  • "Như vậy hổng chịu đâu !!!"
  • "Hổng chịu thì thôiiiiiiiiiii"



  • "Dễ ghét chưa !!! Giận.."



  • "Bống ạ ! M chịu hổng nổi cười gụng cả gốn nè...hiiiiiiii"



  • "Thôi mà đừng giận vì cái mũ nữa nha!!! xí xóa đi hiiiiiiiiii"
  • "Vẫn hổng chịu đâu!!!"



  • "Thôi Cô và mẹ hòa giải đi nha... hiiiiiii mình về nghỉ thôi.."




    Thế là chúng tôi lại xuống phố, phố và người thật là đẹp lên dưới ánh đèn đêm...








    Về đến khách sạn, bình hoa tươi vẫn tươi rói, nhìn như là hoa giả, nhưng toàn là hoa hồng thật với đủ màu sắc đó...




    Thiên nhiên ưu đãi Đà Lạt, nơi mà thiên nhiên hội đủ những cảnh sắc kỳ diệu, làm cho con người ở các xứ nóng dưới kia, sau những ngày tháng mãi vật vã bôn ba, khi muốn tĩnh lặng thì cũng có thể về đây, hưởng thụ tí hương trời, hưởng thụ tí bầu trời mù sương, hưởng thụ tí không khí lành lạnh để đi vào giấc ngủ không cần cái máy điều hòa hay máy quạt. Và sớm mù sương có thể đi bộ dưới các chân đồi, leo lên ngọn đồi thông lộng gió, ngắm những đóa hoa Dã Quỳ dại nở bạt ngàn, hay ngắm những đóa hoa dại mọc chen vào với cỏ, nhìn đóa hoa bé ti teo rung rinh trong nắng, trong sương mù, lòng người sẽ rất nhẹ nhàng đó.

    Chúng tôi trở về khách sạn, nghỉ ngơi sau một ngày buông xả tự tìm cho mình sự thanh thản nhẹ nhàng ở xứ này. Ngày mai chúng tôi lại đi ngược về xuôi, trước khi về Sài Gòn sẽ ghé Đại Ninh thăm sư bà Hải Triều Âm ở Chùa Dược Sư, thăm Ni cô Diệu Mỹ, Phổ Minh đang nhập Hạ ở nơi ấy.

    Lòng chợt bình yên.

    TTM
    Ghi lại phần hai của đêm 8/7/2011.


--> Read more..

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...