Rating: | |
Category: | Books |
Genre: | Biographies & Memoirs |
Author: | TTM |
Ngọn Dương Minh Sơn.
- tungbachnui wrote today at 3:56 AM (Sunday, 29/05/2011)
Mỗi lần tôi đến Đài Loan, thì người bạn của tôi đều dành với người của Cty để đưa tôi đi chơi, mà cũng không hiểu sao bạn ấy lại biết tôi rất thích sông nước núi rừng...
Và thế đó, mỗi lần tôi có dịp qua bên ấy công tác, nếu không đi xuyên qua rất nhiều các con đường xuyên núi, để đi ra cảng lớn ở Taiwan để nhìn biển với các dãy đá bị phong hóa ở bên bờ; hoặc đi lên ngọn núi mà họ ngăn đập lại làm hồ nước lớn (gọi là kho nước thì đúng hơn) cho cả thành phố Đài Bắc dùng ...; hoặc nếu dịp đó vào mùa xuân khoảng tháng giêng tháng hai AL, thì bạn ấy lại lái xe đưa tôi lên ngọn Dương Minh Sơn.
Mà ngọn Dương Minh Sơn lúc ấy phong cảnh thật là đẹp, bạn ấy lái xe đi theo các con đường quanh co ven núi, lúc thì đi bộ để xem hoa.
Ôi! các bạn sẽ thấy cả một vùng của ngọn núi đầy các loại hoa nở, nhất là các loại hoa Anh đào, hoa đỗ quyên.. với nhiều màu sắc ngập cả một vùng; hoặc đến bên một nơi ven núi mà ở nơi đó vẫn còn khói.. bốc màu vàng lẫn vào trong không khí mùi vị của sa huỳnh của ngọn núi lửa tự ngàn xưa còn xót lại...
Và tôi vẫn thích nhất là vào ban đêm, bạn ấy lái xe tới một điểm của ngọn núi rồi dừng xe cho chúng tôi đứng đó. Lúc ấy tôi rất là thích đứng trên núi cao, nhìn lên bầu trời thì trời cao lồng lộng, nhìn xuống thành phố, nhất là vào ban đêm, thì thấy thành phố là cả một rừng sao lấp lánh...chợt thấy con người thật là nhỏ bé vô thường so với vũ trụ bao la...
Hôm nay, mùa xuân đã qua rồi, trời đang vào hạ, mà tôi lại chợt nhớ tới núi rừng, có lẽ vì trong lòng tôi rất muốn được đi chơi, và rất nhớ tới trời hoa năm ấy, lại nghĩ tới tấm hình treo ở nhà mà bạn ấy chụp tôi đứng giữa rừng hoa trên triền núi cao đầy hoa đó...
Có lẽ vì cả bao nhiêu năm trôi qua, với bao nỗi nhọc nhằn của cuộc đời, tôi chợt muốn buông ra một lúc, chỉ một lúc thôi chắc cũng đủ...
Và tôi rất muốn chạy về nhà, ừ về nhà rồi thì tôi có thể chạy về Cam Ranh với ngọn núi nhỏ của tuổi thơ (dù biết bây giờ đã trọc trơ sỏi đá), hoặc chạy về Đà Lạt, leo lên ngọn núi nào đó để hít thở với bầu trời này một tí bình an... thật là rất muốn rất muốn đó.
Lên núi xem hoa nở
Xuống núi lòng bâng khuâng
Nếu có ngày trở lại
Cùng người thức đêm dài..
Vâng nếu có dịp trở lại với ngọn núi đó, tôi sẽ cùng núi thức cả đêm dài..
TTM
PP. Thứ Bảy 28/5/2011
14 comments: