Trong suốt hành trình cuộc đời, chúng ta có lúc đối mặt với rất nhiều bất hạnh và khó khăn. Có người thì cảm thấy đau đớn, lúng túng hay buồn khổ. Có người thì cảm thấy thất bại và không thể nào thoát ra khỏi tình cảnh đó trong một thời gian dài.
Khi bình tĩnh trở lại, chúng ta có thể tự hỏi mình: tại sao chúng ta phải ứng xử với những khó khăn theo cách như vậy? Một người bạn của tôi một lần đã nói rằng mọi thứ xảy ra đều có tiền duyên đằng sau nó. Điều này là hoàn toàn đúng.
Mọi việc đều được gây ra bởi nhân duyên. Vì vậy, chúng ta không cần phải lo lắng quá nhiều về kết quả của những chuyện xảy ra hằng ngày. Thêm vào đó, rất nhiều người thông tuệ nhận ra rằng thế gian này là hư ảo, huyễn tượng và hoàn cảnh này được tạo ra bởi các vị Thần để giúp con người hoàn trả nợ nghiệp. Chỉ sau khi trả hết nợ nghiệp thông qua luân hồi chuyển sinh thì mới có thể quay trở về ngôi nhà nguyên thủy của mình, một nơi tốt đẹp hơn rất nhiều. Từ quan điểm này, đối với một người gặp những đau khổ và đối mặt với những điều không may bất ngờ xảy ra trong cuộc đời, thì cũng không nhất thiết là việc không tốt.
Khi trải qua một điều gì không tốt, nếu chúng ta có thể nhìn vào trong tâm và đối xử với nó như một cơ hội để từ bỏ những thiếu sót, thì chúng ta sẽ ngày càng trở nên hoàn thiện hơn (trưởng thành hơn). Như thế những điều rắc rối sẽ không xảy ra một cách vô ích.
Thực tế, chúng ta có thể luôn luôn ứng xử mọi việc theo cách đơn giản nếu chúng ta sử dụng năng lực và trí tuệ. Trong bài viết của mình, một người tu luyện đã viết, “Sự giản đơn là một chủng trí huệ.” Theo quan điểm của tôi, sự giản đơn không những chỉ là một chủng trí huệ mà còn là một sự biểu hiện năng lực và cảnh giới của một người. Bất cứ khi nào đối mặt với một việc gì đó, nếu chúng ta đều minh bạch những gì cần trân quý và những gì cần từ bỏ, thì chúng ta có thể ứng xử với mọi việc với từ bi, thay vì bằng cái tình. Bằng cách này, mọi thứ sẽ được ứng xử một cách tốt đẹp.
Từ một góc độ khác, chấp nhận một thứ không tốt xảy ra gây cho chúng ta đau khổ; chúng ta nên tận dụng cơ hội này để thăng tiến [đề cao] bản thân ngày càng tốt hơn. Chỉ sau đó chúng ta mới có thể sử dụng tốt nhất những cơ hội và bước đi trên con đường của chúng ta một cách tốt đẹp trong tương lai.
Nếu một người có thể vẫn giữ được sự bình tĩnh bởi ngoại cảnh, thì họ hoàn toàn ở trong một cảnh giới rất cao. Vì vậy, họ có thể tập trung vào những việc mà họ dự định làm và giữ được đầu óc thanh tỉnh.
Khi một người sống trong thế giới trần tục nhưng tư tưởng vượt ra khỏi nó, cuộc sống sẽ được cảm nhận theo một cách khác. Khi những điều phiền muộn hoặc đau khổ xảy đến, chúng có thể thể hiển ra là rất khủng khiếp. Nhưng, khi quay đầu nhìn lại sau khi vượt qua chúng, chúng ta sẽ thấy rằng chúng thực tế còn hơn cả tầm thường.
Như vậy, không chấp vào những đau khổ và khó khăn khi gặp phải, chúng ta có thể giữ được thái độ lạc quan và hướng lên. Khi đạt được điều này, chúng ta sẽ trở nên hoàn thiện, trưởng thành với toàn tâm là hy vọng và ánh sáng thay vì cảm giác buồn bã và đau khổ, và nó sẽ dẫn tới một sự thay đổi căn bản về nhân sinh quan của một người. Một người sẽ cảm nhận được hạnh phúc thực sự và nhận ra được rằng điều rất quan trọng là phải luôn có một trái tim từ bi và tâm thái hòa ái, khoan dung. Để người khác tin tưởng và khoan dung cho chúng ta, thì trước tiên chúng ta cần tin tưởng và khoan dung cho họ.
Khi chúng ta sống giống như vậy, chúng ta sẽ giữ được tâm thái vui vẻ và mang theo bên mình một nụ cười trong cõi hồng trần.
Tác giả: Tiểu LiênTheo trang Chánh kiến dịch từ:
Tấm này chụp vào buổi sáng thứ bảy lúc đi dạo bộ cùng con dâu đến khuya thì con trở dạ.
Sáng nay đọc bài viết này và chợt nhớ mỗi lần các con cầm máy lên chụp hình cho mẹ thường nói "mẹ cười đi mẹ.." hihi thế là bà già lúc nào cũng cười tươi roi rói..
Có lẽ trong mọi hoàn cảnh dù thành công hay khi thất bại, dù trong hạnh phúc hay trong đắng cay khổ đau tột cùng, mà ta biết ngẩng đầu lên để nuốt nước mắt xuống và nở một nụ cười, dù đôi lúc nụ cười có vương chút lệ hay đầy lệ, thì nụ cười đó vẫn đầy sinh khí và sẽ cộng hưởng làm cho xung quanh ta luôn đầy ánh nắng của từ bi, vị tha và an lạc, tiếp sức cho ta đi đến cuối chuỗi luân hồi sinh tử này. Và tôi đã và vẫn sống như thế để thấy cuộc đời thật nhẹ nhàng mà đi qua.
TTM
PP. 06/06/2013
Bản nhạc Vô ưu.
Khi bình tĩnh trở lại, chúng ta có thể tự hỏi mình: tại sao chúng ta phải ứng xử với những khó khăn theo cách như vậy? Một người bạn của tôi một lần đã nói rằng mọi thứ xảy ra đều có tiền duyên đằng sau nó. Điều này là hoàn toàn đúng.
Mọi việc đều được gây ra bởi nhân duyên. Vì vậy, chúng ta không cần phải lo lắng quá nhiều về kết quả của những chuyện xảy ra hằng ngày. Thêm vào đó, rất nhiều người thông tuệ nhận ra rằng thế gian này là hư ảo, huyễn tượng và hoàn cảnh này được tạo ra bởi các vị Thần để giúp con người hoàn trả nợ nghiệp. Chỉ sau khi trả hết nợ nghiệp thông qua luân hồi chuyển sinh thì mới có thể quay trở về ngôi nhà nguyên thủy của mình, một nơi tốt đẹp hơn rất nhiều. Từ quan điểm này, đối với một người gặp những đau khổ và đối mặt với những điều không may bất ngờ xảy ra trong cuộc đời, thì cũng không nhất thiết là việc không tốt.
Khi trải qua một điều gì không tốt, nếu chúng ta có thể nhìn vào trong tâm và đối xử với nó như một cơ hội để từ bỏ những thiếu sót, thì chúng ta sẽ ngày càng trở nên hoàn thiện hơn (trưởng thành hơn). Như thế những điều rắc rối sẽ không xảy ra một cách vô ích.
Thực tế, chúng ta có thể luôn luôn ứng xử mọi việc theo cách đơn giản nếu chúng ta sử dụng năng lực và trí tuệ. Trong bài viết của mình, một người tu luyện đã viết, “Sự giản đơn là một chủng trí huệ.” Theo quan điểm của tôi, sự giản đơn không những chỉ là một chủng trí huệ mà còn là một sự biểu hiện năng lực và cảnh giới của một người. Bất cứ khi nào đối mặt với một việc gì đó, nếu chúng ta đều minh bạch những gì cần trân quý và những gì cần từ bỏ, thì chúng ta có thể ứng xử với mọi việc với từ bi, thay vì bằng cái tình. Bằng cách này, mọi thứ sẽ được ứng xử một cách tốt đẹp.
Từ một góc độ khác, chấp nhận một thứ không tốt xảy ra gây cho chúng ta đau khổ; chúng ta nên tận dụng cơ hội này để thăng tiến [đề cao] bản thân ngày càng tốt hơn. Chỉ sau đó chúng ta mới có thể sử dụng tốt nhất những cơ hội và bước đi trên con đường của chúng ta một cách tốt đẹp trong tương lai.
Nếu một người có thể vẫn giữ được sự bình tĩnh bởi ngoại cảnh, thì họ hoàn toàn ở trong một cảnh giới rất cao. Vì vậy, họ có thể tập trung vào những việc mà họ dự định làm và giữ được đầu óc thanh tỉnh.
Khi một người sống trong thế giới trần tục nhưng tư tưởng vượt ra khỏi nó, cuộc sống sẽ được cảm nhận theo một cách khác. Khi những điều phiền muộn hoặc đau khổ xảy đến, chúng có thể thể hiển ra là rất khủng khiếp. Nhưng, khi quay đầu nhìn lại sau khi vượt qua chúng, chúng ta sẽ thấy rằng chúng thực tế còn hơn cả tầm thường.
Như vậy, không chấp vào những đau khổ và khó khăn khi gặp phải, chúng ta có thể giữ được thái độ lạc quan và hướng lên. Khi đạt được điều này, chúng ta sẽ trở nên hoàn thiện, trưởng thành với toàn tâm là hy vọng và ánh sáng thay vì cảm giác buồn bã và đau khổ, và nó sẽ dẫn tới một sự thay đổi căn bản về nhân sinh quan của một người. Một người sẽ cảm nhận được hạnh phúc thực sự và nhận ra được rằng điều rất quan trọng là phải luôn có một trái tim từ bi và tâm thái hòa ái, khoan dung. Để người khác tin tưởng và khoan dung cho chúng ta, thì trước tiên chúng ta cần tin tưởng và khoan dung cho họ.
Khi chúng ta sống giống như vậy, chúng ta sẽ giữ được tâm thái vui vẻ và mang theo bên mình một nụ cười trong cõi hồng trần.
Tác giả: Tiểu LiênTheo trang Chánh kiến dịch từ:
- Trang: 正見 Chánh kiến http://www.zhengjian.org/node/61634
- Trang: Pureinsight http://pureinsight.org/node/586
Những nụ cười..
Tấm này chụp vào buổi sáng thứ bảy lúc đi dạo bộ cùng con dâu đến khuya thì con trở dạ.
Sáng nay đọc bài viết này và chợt nhớ mỗi lần các con cầm máy lên chụp hình cho mẹ thường nói "mẹ cười đi mẹ.." hihi thế là bà già lúc nào cũng cười tươi roi rói..
Có lẽ trong mọi hoàn cảnh dù thành công hay khi thất bại, dù trong hạnh phúc hay trong đắng cay khổ đau tột cùng, mà ta biết ngẩng đầu lên để nuốt nước mắt xuống và nở một nụ cười, dù đôi lúc nụ cười có vương chút lệ hay đầy lệ, thì nụ cười đó vẫn đầy sinh khí và sẽ cộng hưởng làm cho xung quanh ta luôn đầy ánh nắng của từ bi, vị tha và an lạc, tiếp sức cho ta đi đến cuối chuỗi luân hồi sinh tử này. Và tôi đã và vẫn sống như thế để thấy cuộc đời thật nhẹ nhàng mà đi qua.
TTM
PP. 06/06/2013
Bản nhạc Vô ưu.
Buổi sáng sớm qua nhà chị, em đọc bài này và thấy nhẹ cả người... Bài viết cho em một cái người khác hơn về những gì mà em đang trải qua. Nó khiến những khổ đau thể xác, nỗi bất an tinh thần phần nào giảm bớt bởi mọi cái đều có căn nguyên và tiền duyên chị nhỉ?
ReplyDeleteMấy hôm rồi em không khỏe nên không qua chúc mừng chị lên chức bà nội được, Qua đây em gửi lời chúc mừng đến chị và đại gia đình chị nhé. Chúc niềm vui và hạnh phúc luôn ắp đầy trong tim mỗi người!
Cám ơn về lời chúc của em nhé Như Mai ơi! Chị cũng không khỏe nhưng vẫn thấy bình an mà đi qua em ạ. Chỉ cần tâm an là mọi sự đều bình yên đó em, đôi khi cũng rất khó, nhưng bình thản nhìn vào nó thì sẽ thấy vạn sự cũng nhẹ nhàng thôi.
DeleteChị ơi, chị cho em xin địa chỉ email của chị được không ạ? Em sẽ liên lạc với chị khi em vào SG chị nhé.
DeleteĐược chứ em, địa chỉ email của chị là muitran1954@gmail.com
DeleteSẽ cho em số đt khi chị nhận được hồi âm của em nhé.
Em cám ơn chị! Em sẽ liên lạc với chị qua email ạ.
DeleteKhi nào chị về VN chị sẽ báo cho em biết nhé!
DeleteCười với buổi sáng
ReplyDeleteĐể "Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, có thêm một ngày nữa để yêu thương"
Vâng, ta có thêm một ngày để yêu thương cuộc đời này.
DeleteChúc anh luôn vui khỏe nha!
xin chúc mừng chị đã tìm ra chân lý cuộc đời! thật giản đơn và trong sáng!
ReplyDeleteChẳng tìm được gì đâu Giáo ạ! chỉ là biết cười cho dzui mà quá đó em gái ui! hihi
DeleteKhó ghê! Không đơn giản tẹo nào! "Bất cứ khi nào đối mặt với một việc gì đó, nếu chúng ta đều minh bạch những gì cần trân quý và những gì cần từ bỏ..."; "sống trong thế giới trần tục nhưng tư tưởng vượt ra khỏi nó..."; "không chấp vào những đau khổ và khó khăn khi gặp phải...".
ReplyDeleteLàm theo "Bà Già" thì dễ hơn: "lúc nào cũng cười tươi roi rói..."
Ừa như vậy đi Nô, cười vui và lâu lâu gặp nhau "nhậu" ít ít càng dzui hơn hén! :)
Delete“Sự giản đơn là một chủng trí huệ.” Theo quan điểm của tôi, sự giản đơn không những chỉ là một chủng trí huệ mà còn là một sự biểu hiện năng lực và cảnh giới của một người.
ReplyDeleteĐúng là khó, khi mà một nơi nào đó trình bày "sự giản đơn" bằng những giải kiến bác học, mà chỉ may ra những người rất... thông tuệ mới hiểu được :-))) Đành là phải trở về theo bác Bu và bạn dungNobita đã nhắc tới trong comments. Hìhì!
Bữa nay anh Hiệp hổng có chánh kiến của riêng mình hén.
DeletePhenix đã có trang blogspot rồi đó, nhớ qua thăm chị ấy nhé!
Vậy có chút "chánh kiến" chơi vui về tấm hình thứ nhất:
DeleteMỉm cười trong cõi hồng trần
Lạc vào trong cõi... hồng quần mới ghê!
Haha! Sáng qua cười cho "sảng phái" nguyên ngày.
Chúc chị già vui vẻ.
"Mỉm cười trong cõi hồng trần
DeleteLạc vào trong cõi... hồng quần mới ghê!
Andro hôm ấy quá phê
Sáng thì theo chị quá mê chụp hình
Chiều thì ghé quán hữu tình
Uống ly rượu ngọt thắm tình chị em..
hihi hôm ấy mấy chị em đi rong chơi thật vui đó anh Hiệp ơi!
Khó hoắc à chị ơi! đôi khi mình cười mà sao nụ cười nó méo xẹo, méo xọ.
ReplyDeleteChúc mừng chị đã mang theo được nụ cười trong cõi hồng trần.
Trời ơi! có gì khó đâu cứ cười hihi là xong mà em
DeleteHihi...
ReplyDeleteTu thì cứ tu, còn hành thì...tùy duyên...
Thấy chi cười tươi như hoa kia là được hưởng ké cái "giản đơn" rồi, chị ui!!!
Đúng y bong! cái gì cũng tùy duyên mà hành em hén! Chị thì lúc nào cũng cười cho dzui đời hihi
DeleteSự tươi mát an lạc của chị tỏa ra cho những người xung quanh, cứ như thế bất cứ khổ đau nào cũng sẽ được chuyển hóa thôi.
ReplyDeleteMà bà già xinh đang bị đau tay lại còn lọ mọ gõ blog nhiều làm chi!
Đau ngón tay cái bên trái, mà gõ cũng chẳng gõ tới ngón cái mà em...hihi. Hôm nay vào văn phòng chẳng làm việc mà ngồi gõ blog đó em.
DeleteVâng, em cũng ghé qua học chị, nhìn chị cười thấy tươi rói chị ơi !
ReplyDeleteEm cười cũng tươi đấy thôi! cười tí cho đỡ mệt em nhé!
DeleteVâng , dung do chi oi ...cuôc sông da cho chung ta nhiêu niêm vui cung nhu nhiêu nôi dau buôn ...co lam khi em cung tu hoi : phai sông làm sao dê tâm duoc binh an , dê tâm không bi can ruc ...thê nhung dâu phai dê dàng dê tranh khoi ...co khi môt loi noi , môt cu chi hay môt hành dông nho không tôt cung da làm cho minh tao nghiêp xâu rôi ...chi bang hay cô gang làm duoc môt viêc gi do , co thê dem lai niêm vui ,niêm hanh phuc dên cho nhung nguoi xung quanh ...dâu biêt rang ...co thê minh se không duoc hài long lam ...boi long nguoi bao la , kho hiêu ....thê nhung nêu tâm duoc vui , duoc thoai mai vi it nhât minh cung da làm duoc môt viêc tôt dung voi luong tâm cua minh ...bao nhiêu do cung là da tao duoc phuoc và nghiêp lành rôi chi hén ....
ReplyDeleteNói thì dễ mà làm được là điều khó em nhỉ? Cố lên em nhé!
DeleteĐã qua trang của chị Bạch Phụng chưa em?
"Sáng nay đọc bài viết này và chợt nhớ mỗi lần các con cầm máy lên chụp hình cho mẹ thường nói "mẹ cười đi mẹ.." hihi
ReplyDeletethế là bà già lúc nào cũng cười tươi roi rói.."
tươi roi rói..
tươi roi rói..
Haaaaaaaaaaaa HT bắt chước CG....Hiiiiiiiiii
Chỉ giỏi bắt chước mà chẳng sáng tạo gì cả Bicon à.. :)
DeleteCái đơn giản nhất là cái trí tuệ nhất.
ReplyDeleteÀ, GM cười tươi ghê, GM ở HN, đường nào? LB sang thăm, tối vui nhé.
Lá Bàng ơi! Cám ơn LB!
DeleteThường thì mỗi năm chỉ ghé Hà Nội một lần để thăm con thôi LB ạ! Khi nào đi HN thì sẽ báo cho LB biết nhé!