Monday, April 13, 2015

Chữ DUYÊN


.
"諸法因緣生, 亦從因緣滅
Chư pháp nhân duyên sanh, diệc tùng nhân-duyên diệt,
Các pháp do nhân-duyên sanh, cũng do nhân-duyên diệt, "

Theo Ðạo Phật thì vũ trụ là vô thỉ, nghĩa là không có điểm khởi đầu, và mọi sự mọi vật trong vũ trụ không thể đứng riêng một mình mà có được; trái lại, phải nương nhờ nhau mà thành. Nói một cách khác, từ vật lớn cho đến vật nhỏ, từ vật hữu hình cho đến vô hình, đều không ngoài nhân duyên mà có. Vì thế, trong kinh Phật thường nói: "Chư pháp tùng duyên 諸法從緣". 

Ở đây tôi không có tham vọng phân tích sâu về nguồn gốc xuất xứ chữ DUYÊN, cũng không đi sâu vào phân tích ngữ nghĩa của chữ DUYÊN nữa.. càng không nói về chữ Duyên trong chữ Duyên dáng, mà tôi chỉ muốn nói về chữ DUYÊN trong chữ NHÂN DUYÊN, cái chữ DUYÊN làm ta có mặt ở trong cuộc đời này, làm ta kết hợp thành cha mẹ, thành anh em, thành vợ chồng con cái, và là bạn bè thân hữu có trong cuộc đời của riêng mình.

Có lẽ chỉ vì khi mà người ta càng lớn tuổi thì người ta càng hay suy nghĩ, và dạo này trong lòng tôi - trong suốt mấy mươi năm được sống trong cõi luân hồi này - sau những tương ngộ, những hạnh duyên, những ác duyên của cuộc đời mình. Mỗi khi gặp được một điều vui, khi đụng phải một trở ngại, khi gặp và phải trải qua một biến cố nào đó trong cuộc đời mình.. thì tôi lại chiêm nghiệm chữ duyên và nhân quả ngay trong giây phút ấy để soi rọi ngay vào cuộc đời của mình..



VỚI CHA MẸ
Là hạnh duyên, tôi hạnh phúc khi được làm con của cha mẹ tôi.

Cha tôi theo ông bà rời cố quốc tha hương đi khắp nơi, gặp mẹ tôi ở xứ Bắc - lúc ấy một tiếng Hoa cũng nói không được - nhờ người lớn mai mối để thành duyên vợ chồng.. Hai ông bà rong ruổi từ Bắc vào Nam, từ Nam ra miền Trung trong cuộc mưu sinh, cha tôi văn võ song toàn, nhưng nói tiếng Việt không lưu loát lắm, thế mà đàn con chúng tôi đứa nào cũng học hành đàng hoàng, ông nhất quyết không để con cái mù chữ.. vào năm 1978-79 gia đình khó khăn, chị tôi đưa em gái út ra phụ việc trong quán phở của chị, ba tôi ra quán xách em tôi lên xe chở em đến trường, ông nhất quyết không vì khổ, không vì con là con gái mà để con bỏ học.

Bây giờ đàn cháu nội ngoại của ông lớn nhỏ đều tự ý thức học hành - đứa thì tốt nghiệp Thạc sĩ, đứa thì du học chuẩn bị cho học vị Thạc sĩ .. đứa thì chuẩn bị bảo vệ Tiến sĩ ở nước ngoài.

Cái hạnh duyên, cái duyên cái nợ kết ông bà lại cho tới ngày cùng xa rời cõi tam.

 
VỚI ANH CHỊ EM
"Một giọt máu đào hơn ao nước lã"
"Anh em như thể tay chân.."

Lời của mẹ vẫn văng vẳng bên tai tôi và các đứa con của người. Nên chúng tôi bây giờ trên đầu đứa nào cũng đã hai màu tóc nhưng vẫn luôn quây quần bên nhau, làm tấm gương cho con cháu noi theo. Anh em chỉ sống một đời với nhau mà thôi.

 
VỚI CON CÁI
Là hạnh duyên, tôi nghĩ bản thân mình hạnh phúc vì đã có các con trong đời mình, tôi có đàn con, dâu, rể biết sống đúng đạo làm con người. Từ đó sẽ sanh ra đàn cháu giỏi dắn ngoan hiền.

"Hiếu thảo là nguồn gốc của đạo đức."
Khổng Tử




VỚI VỢ CHỒNG
Vợ chồng do nhân duyên từ tiền kiếp, có duyên mà không nợ thì chỉ gặp chỉ để biết nhau, còn có duyên có nợ thì sợi tơ hồng kết hai người lại với nhau.

"Đôi ta duyên phận phải chiều
Dây tơ hồng ai khéo se mà vấn vít..."

"Phải duyên thì gắn như keo
Trái duyên đuểnh đoảng như kèo đục vênh"

Có đôi hạnh duyên thì hai cái nửa cái vơi cái đầy duyên nợ cứ bồi đắp cho nhau cho tới ngày long răng đầu bạc. Có đôi sống với nhau được một đoạn đường đời thì lại hết nợ nhau, khi hết nợ nhau thì tự nhiên sẽ vì lý do nào đó lại xa nhau..

"Các pháp do nhân-duyên sanh, cũng do nhân-duyên diệt"  Tôi nghĩ sống ở đời khi ngộ được điều này thì cứ an nhiên mà sống trong cái duyên nợ vốn có của cuộc đời mình, khi vui cũng đừng quá ảo tưởng, khi buồn thì cũng đừng quá buồn đau mà nuối tiếc sợi dây nối xuống cái giếng nông không sâu ấy.. Nhưng khi sống chung thì phải sống với nhau cho hết lòng, cho trọn đạo với nhau, còn nếu vì lý do gì phải chia xa thì cũng nên trọn nghĩa mà xa rời.



VỚI BẠN BÈ - VỚI ĐỒNG NGHIỆP
Tình bạn thì hiếm, nhưng bạn bè thì không hiếm.
There is a scarcity of friendship, but not of friends.
Thomas Fuller

Với đồng nghiệp, tôi luôn hết lòng giúp trong công việc, không sợ bị mất công việc, có bị ganh ghét tôi cũng có buồn và rồi tự nhủ trong lòng là chẳng sao, rồi vẫn đối tốt với họ.

Với cấp dưới thì tôi hết lòng chăm sóc khuyến khích họ phát triển, không sợ bị học nghề, tôi sống hết lòng, nếu các em có tung cánh bay cao tôi cũng mừng cho những bạn nhỏ ấy.. Nếu các em có quên tôi thì tôi cũng không lấy đó mà buồn lòng.

Với bạn bè, từ nhỏ tôi rất yêu quí vạn vật cỏ cây, tôi rất yêu qúi bản thân mình, yêu những người thân của mình và với bạn bè quanh tôi thì tôi càng quí hơn. Cái tâm của tôi luôn muốn cho đi nhiều hơn mong mỏi nhận lại.

Bạn học cũ thì đứa phương trời người cuối đất, những người còn đó thì khi gặp nhau vẫn rất yêu quí nhau..

Cho tới khi có cái NET, có cái không gian phẳng thì tôi lại có thêm những người bạn lớn, bạn nhỏ trong cái không gian rộng mở và không biên giới này. Cho nên những lúc tôi đi làm xa nhà, hàng đêm trong góc nhỏ của mình tôi vẫn chẳng thấy cô đơn. Lúc thì facetime nói chuyện với con với đứa cháu mới bập bẹ gọi "nội ơi!" "ngoại ơi!" nghe cũng ấm lòng, lúc thì lách cách gõ comments đùa vui với bạn bè mà người ta gọi là bạn ảo.

Có người thì sợ cái mạng cộng đồng này, sợ đủ thứ.. bạn bè con cái nói mãi thì tôi cũng thấy sợ, nên tôi settings lại cái trang facebook của mình, tôi chỉ giới hạn trong close friends và trong friends, nhiều lúc viết gì đó nếu chỉ share cho close friends thì các friends khác sẽ không thấy, không thấy thì không đùa vui được với nhau, nên tôi luôn publish ở chế độ friends cho nó lành.

Chúng tôi như trong truyện "Liêu trai chí dị" ngày xưa, sống, làm việc và gặp gỡ nhau trên cái screen - lúc đầu ở trong cái màn hình của máy tính, rồi đến cái màn hình của Ipad, bây giờ thì đôi khi chỉ cần cái màn hình nhỏ xíu của cái cellphone chúng tôi cũng đã thấy nhau.

Văn minh nhân loại phát triển không ngờ thì cái chữ DUYÊN cũng theo đó mà phát triển.

Cái tình bè bạn phát triển thì trong lòng mong mỏi muốn gặp nhau, muốn thấy nhau, muốn nghe được tiếng nói của nhau, muốn được HUG thật chặt, thay vì chỉ gõ chữ HUG ở trong các ô comments nhỏ xíu.. nên có lúc chúng tôi đã HẠ SCREEN hiện ra bên ngoài để mà gặp nhau trong cái diện mạo thực tế của mình.. có khi ta thấy hạnh phúc và có khi ta thấy thất vọng, nhưng cũng đừng lấy đó mà rời bỏ nhau, vì cõi ảo và cõi thực rồi cũng chỉ là KHÔNG 空 mà thôi.

Nhân duyên của kiếp này là một dây chuyền liên tục "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ". Gặp được nhau là duyên tương ngộ. Vì lý do nào đó chúng ta không muốn, hoặc không gặp được nhau thì chẳng qua chúng ta chẳng có cái duyên tương ngộ, có khi mãi cũng chẳng gặp được nhau, nếu như thế thì cũng đành chịu thế.. vì cái DUYÊN đến với nhau chỉ ngừng ở đó và chỉ có thế mà thôi.

TTM
PP. 09/04/2015
.

4 comments:

  1. Chắc em chưa có duyên nên chưa gặp được chị...hihihi

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không sao, vì chưa đến thời khắc đó, nhưng chị em mình đã nghe tiếng nói của nhau đấy thôi. :)

      Delete
  2. Thôi thì xin hẹn lần sau nha chị.

    ReplyDelete

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...