Saturday, September 7, 2013

"Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa "


Trưa nay cầm nhành Cúc cắm vội vào tô nước, ngắm vội một màu vàng... day dứt, cầm điện thoại thu lại màu hoa, gõ vài giòng và nhấn enter để upload lên facebook xong, tôi lại xách hành lý cất bước ra đi với  bôn ba của đời mình. Bây giờ một mình trong góc nhỏ ở nơi xa này ngắm lại màu vàng rực sắc ấy, đọc và cùng cười với comments của bạn bè, chắc giờ này chậu Cúc vẫn nằm ở góc bàn đang tỏa hương bên bức tượng vẫn trắng đến lạnh lùng ấy. Thu Thủy lại nhắc đến câu thơ: "Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa"..

Sao lại là [nỗi nhớ "day dưa"] nhỉ? Mà trong ta, chỉ sợ tất cả đều tàn lụi, chứ nếu còn biết nhớ, còn biết thương, còn có một nỗi nhớ để mà day dứt day dưa thì cũng hay lắm thay..

"Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa "


Bài thơ tình ở Hàng Châu
Tế Hanh

Anh xa nước nên yêu thêm nước
Anh xa em càng nhớ thêm em
Trăng Tây Hồ vời vợi thâu đêm
Trời Hàng Châu bốn bề êm ái

Mùa thu đã đi qua còn gửi lại
Một ít vàng trong nắng trong cây
Một ít buồn trong gió trong mây
Một ít vui trên môi người thiếu nữ...

Anh đã đến những nơi lịch sử
Đường Tô Đông Pha làm phú
Đường Bạch Cư Dị đề thơ
Hồn người xưa vương vấn tự bao giờ

Còn thao thức trên cành đào ngọn liễu
Phong cảnh đẹp nhưng lòng anh thấy thiếu
Bức tranh kia anh muốn điểm thêm màu
Có hai ta cùng tựa bên cầu

Cho mặt nước Tây Hồ trong sáng nữa.
Lá phong đỏ như mối tình đượm lửa
Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa
Làn nước qua, ánh mắt ai đưa

Cơn gió đến bàn tay em vẫy
Chúng mình đã yêu nhau từ độ ấy
Có núi sông và có trăng sao
Có giận hờn và có chiêm bao

Cay đắng ngọt bùi cuộc đời kháng chiến
Nói sao hết em ơi bao kỷ niệm...

Những ngày buồn nghĩ đến thấy vui vui
Những ngày vui sao lại thấy ngùi ngùi
Anh không muốn hỏi nhiều quá khứ
Ngày đẹp nhất là ngày rồi gặp gỡ

Rời Tây Hồ trắng xuống Bắc Cao Phong
Chỉ mình anh với im lặng trong phòng
Anh ngước nhìn bức thêu trên vách:
Hai bóng người đi một hàng tùng bách

Bàn tay nào đã dệt nỗi lòng anh?

Tiếng mùa xuân đem sóng vỗ bên mình
Vơ vẩn tình chăn chập chờn mộng gối
Anh mơ thấy Hàng Châu thành Hà Nội
Nước Tây Hồ bỗng hóa nước Hồ Tây.

Hai chúng mình cùng bước dưới hàng cây.

Tế Hanh - 1956


Bài Thơ tình dang dở.


23 comments:

  1. Ra đi là để trở về chị ơi, chị yên tâm là ở nhà vẫn luôn có CÁNH ÉN NHỎ, có gia đình đầm ấm và cả Hoa Cúc vàng chờ đợi chị nữa. CN vui chị nhé!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ra đi là để trở về! đúng thế em nhỉ? Ai cũng phải về nhà thôi.

      Delete
  2. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  3. Chị Mai chép bài thơ này không biết với tâm trạng nào.
    Tôi đặc biệt thích bài thơ này của Tế Hanh, trong đó có những câu như câu chị đã trích ra, đề ảnh. Hoặc hai câu này:
    Những ngày buồn nghĩ đến thấy vui vui
    Những ngày vui sao lại thấy ngùi ngùi
    Riêng bốn câu trong một khổ sau, tôi chỉ thích ba câu và đã dẫn vào một bài bình thơ của mình:

    Mùa thu đã đi qua còn gửi lại
    Một ít vàng trong nắng trong cây
    Một ít buồn trong gió trong mây

    Câu thứ tư của khổ này có nét gượng, không khái quát.
    Cám ơn chị Mai, chúc VUI!

    ReplyDelete
    Replies
    1. M thích thơ Tế Hanh từ bé, cứ nghêu ngao vài câu thơ của ông nhưng toàn là thơ buồn thôi anh Vũ Nho ạ! Dạo này tâm trạng cứ thấy trống trống. Có lẽ mệt quá nên lại đọc vài câu thơ của ông, đọc để rồi lại quên.

      Delete
  4. chị GM lại đang bị nỗi buồn xa xứ hành hạ đây mà! tìm cách mà về lại quê nhà để làm cô giáo mầm non gõ mông bé Giáo quậy loi choi đi chị ui! hic...
    bài thơ của TH quá hay!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Giáo không ngoan thì cứ biết thân mà chuẩn bị cái mông êm êm để cô giáo gõ đó nhé! hehe

      Delete
  5. Mùa thu, sao hai bạn lại buồn.

    Xưa, tôi có đọc câu thơ, không hiểu của ai, chép lại cho các bạn cùng buồn. Nhưng đây là buồn của mùa đông khi gió đi qua ngang cửa:

    Hoa huệ nở trắng ngần nỗi nhớ
    Lá bàng khô trăn trở bên thềm


    Chúc hai bạn vui.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thương người về vợi vợi nắng khuya
      Còn chút hương huệ mềm bên tóc..

      Delete
  6. Đỏ và vàng hai màu tương phản nhưng mối tìhn và nỗi nhớ thì cái nọ sinh ra cái kia.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chợt thấy trống rỗng bác Bu ạ! trống đến nỗi chẳng làm được gì cả !

      Delete
  7. Tấm ảnh đẹp và bài thơ hay. Cảm ơn bạn, cảm ơn trái tim thẳm sâu của bạn đã truyền cảm xúc cho mình qua từng dòng chữ ...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Con người có một trái tim nhỏ bé nhưng đầy nội lực Thanh Quế nhỉ?

      Delete
  8. Cám ơn GM đã giới thiệu một bài thơ hay của tác giả "Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới" mà trước đây HN chưa được đọc! Thấy cmt của chị Thu Thủy, HN bỗng nhớ mấy câu của Bùi Giáng: "Đi về đi ở đi đi/ Đi là đi biệt từ khi đi về". Còn có bản khác thấy có nhiều dấu phảy nữa và HN không biết mình có nhớ chính xác không nhưng chép vào đây cho vui GM nhé.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng, ghé vào thăm nhau đã vui rồi anh HN ạ.

      Delete
  9. Nhớ nhà? nhớ ai? hay là chị nhớ cả hai, hông phải cả hai, mà là cả ba ( con) cả bốn ( cháu) cả năm ( trái Lựu) hihihi

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chẳng nhớ gì cả Nilan ơi! Trống không! dù đầy ắp đến trống đó!

      Delete
  10. Chị lại đi rồi , một hôm có nắng , có hoa ... ( Nhại bài "Thúy đã đi rồi" , hihi )

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ui! được ai đó hát bản nhạc đó cho nghe cũng hay Marg hén.

      Delete
  11. Đọc đến chữ Cúc (viết hoa) của tác giả, chợt thấy nao lòng, bỏ lại cánh hoa mà như bỏ lại một người bạn thiết!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng! Nô ạ! đọc lời bạn viết mình càng thêm nao lòng hơn lúc ngắm hoa.

      Delete

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...