Monday, July 1, 2013

Góc trời đó mưa bão..


Chiều nay tôi trở về Campuchia, chuyến bay departs: 16:10' - Arrives: 17:10'.



Yên vị ở chỗ ngồi, nhìn ra cửa sổ thấy trời đầy mây trắng thật đẹp.. 


15:39' PM

Vậy đó vừa quay qua qua lại thì đã thấy mưa che kín cả khung cửa sổ nhỏ rồi!


16:10' PM

Nhìn đồng hồ thì đã 4g10 chiều, máy bay vẫn chưa lăn bánh ra phi đạo, nghĩ bụng lại giờ cao su rồi, nhưng quay lại thì thấy trời sao lại mưa thế này!! vừa lúc ấy nghe thông báo vì trời mưa lớn sẽ dời giờ bay 15' :)



14:27' đã taxi ra đến phi đạo rồi mà trời vẫn mưa, nhưng vừa bay lên bầu trời thì góc trời Sài Gòn lại bừng sáng, mây trắng vẫn cứ lững lờ trôi.




14:53'PM.

Trời ạ! Cái airbus đã bay tới ngã ba sông Mekong Tole Sap rồi, nhưng sao lại cứ bay vòng vòng thế này... chưa kịp định thần thì lại nghe cơ trưởng thông báo vì mưa lớn ở phi trường PP nên máy bay sẽ bay vòng vòng trên bầu trời cho đến khi tạnh mưa :-

Mà ngồi ở trên cao phía tây này nhìn về phía phố thị ấy thì góc trời ấy mưa to thật, chùm mưa chỉ nằm ở trên vùng đô thị nhỏ nhoi ấy, trong khi quanh đó thì trời lại nắng chang chang, nghe dự báo thời tiết nơi hạ cánh 36 độ, trời chẳng mát mẻ gì..

Tôi mò vào túi xách lấy cái Canon ra chụp cái góc sông này, để xem mình quay được mấy vòng cho đến khi được quăng xuống mặt đất..




Cứ khoảng 5 phút là một vòng quay, một vòng nhìn về phía bão tố rồi quay về phía mặt trời đang lặn nắng chói chang rồi lại quay về phía bão tố.. đến 17:25' máy bay mới vào đất liền, đã bao nhiêu vòng quay trên bầu trời như thế nhỉ?





Chợt một nửa vòng cầu vồng xuất hiện ở bầu trời, cái sắc màu ấy cũng theo cái máy chụp hình của tôi mà lướt đi..










 
Chợt nhớ hôm cuối tháng 4 vừa rồi, chuyến bay chiều tối từ Phnom Penh transit qua Lào để đi Hà Nội cũng thế, trời thì tối đen, máy bay đang từ từ hạ cánh xuống sân bay Lào thì chợt thấy toàn thân bị ghì lại và rồi bị vút lên theo cánh máy bay trở đầu bay lên, bay trở lại bầu trời tối thui... và thế là theo cánh máy bay lại vòng quanh vòng quanh biết bao lượt, nhìn xuống phía dưới mặt đất thì đen tối, lâu lâu mới thấy ánh đèn, chắc là ánh đèn của ngôi chùa nào đó, hay là của cái phố thị nhỏ nào đó của Lào... rồi máy báy cũng hạ cánh xuống cái sân bay sũng đầy nước..

Mà ngẫm lại, bầu trời đã cho tôi nếm đủ mùi vị của các chuyến bay. Có nhiều lần bay từ Hà Nội về Sài Gòn, đôi khi máy bay sẽ bay qua một vùng trũng nào đó ở đất nước mình (hình như khúc miền Trung), mà ở nơi ấy không khí loãng làm máy báy bị tụt xuống với tốc độ kinh người, rồi lại vút trồi lên.. lúc ấy trong khoang hành khách nhiều người thảng thốt mà kêu lên, tôi thì không la lớn nhưng hai bàn tay tôi nắm chặt lấy cái vịn ở ghế ngồi và "nhất tâm..", con người ta đều có cái số cơ mà!


Nhưng đêm nay, mới 8 giờ tối mà tất cả các dây thần kinh của tôi đều đồng loạt yêu cầu tôi đi nằm và ngủ, chỉ ngủ thôi đừng mộng mị, đừng nhớ đến con và cháu, đừng nghĩ đến tháng sáu trời lúc nắng lúc mưa.. đừng nhớ đến việc gì khác cả chỉ ngủ mà thôi, thế mà vẫn có một giấc mơ khi tỉnh dậy rồi mà vẫn nhớ như in..

TTM.
PP. 30/6/2013





24 comments:

  1. Cứ xuống đến mặt đất là vui rồi, đất nào cũng được, đất Tàu, đất Tây, đất PP, đất Việt... quý hồ là đất.
    Đi xuyên qua ánh nắng, qua mây mù, qua cầu vồng và giông bảo bạn cũng là tôn ngộ không rồi. Đúng hơn là TRẦN NGỘ KHÔNG! Ngô không là ngộ ra chân lý sắc sắc không không của đạo Phật. Bạn là Tôn Hành Giả, kiêm luôn Đường Tăng, đi hoài để tìm ra chân lý. Chúc bạn an lành.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ta sinh ra từ đất bụi, trở về cũng về với đất bụi anh Bu nhỉ? cho nên xuống tới mặt đất là vui rồi..

      Thêm một tên TRẦN NGỘ KHÔNG 陳悟空 tên cũng thật là hay đó anh Bu ơi! Cám ơn anh.

      Delete
  2. Mới biết, chỉ một tí xíu của vũ trụ đã làm con người thất điên bát đảo rồi! Vậy mà có lúc, người ta đòi: thay trời làm mưa, nghiêng đồng đổ nước ra sông!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Con người cứ "thay trời làm mưa, nghiêng đồng đổ nước ra sông!" đi, cứ phá vỡ môi sinh đi.. để rồi sẽ tới lúc nào đó thấy trời gầm thét nổi cơn hồng thủy, lúc ấy cũng chẳng còn gì để mà thất điên bát đảo cả Nô nhỉ?

      Delete
  3. Chị ơi!
    Em thích nhất là nhìn những đám mây trắng y như là những cây kẹo bông gòn!
    Và thích luôn cái cảm giác lúc máy bay rơi vào tầng không khí loãng!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vậy ư! nếu là MÂY thì chị có cả một kho mây đủ màu đó em..
      Cái cảm giác lúc máy bay rớt xuống vùng trũng cũng ghê lắm đó Như Thị à.

      Delete
    2. Vậy ư! nếu là MÂY thì chị có cả một kho mây đủ màu đó em..
      Cái cảm giác lúc máy bay rớt xuống vùng trũng cũng ghê lắm đó Như Thị à.

      Delete
    3. Như Thị bỏ cuộc blog rồi sao?

      Delete
    4. Như Thị lại giận người giận đời khóa blog rồi..

      Anh Bu ơi! đôi lúc buồn lòng gì đó, thì tạm khóa trang blog lại thôi anh ạ. Rồi NT sẽ mau trở về thôi.

      Như Thị ơi! Mau mở blog ra lại nhé nàng ui.

      Delete
    5. TTM tiên tri chính xác lắm

      Delete
    6. Huhu...
      Anh Bu và chị GM ơi!
      Cái ông Gúc Gồ đóng cửa nhà em đó chứ bộ!
      Làm sao mà rời xa mấy người bạn thương em như vầy được chứ?

      Delete
    7. Ui! em gái à, có giận hờn ti tí thì cứ nói đi em, nói cho thỏa cõi lòng, chứ ông Google sao lại dám đóng cửa nhà của em được cơ chứ! chắc lỡ tay táy máy "set" lại chế độ "only me" xem thôi chứ gì?

      Delete
  4. Chia sẻ cảm xúc với chị! Thôi ngủ đi cho khỏe ! Già rồi là hay mộng mị linh tinh lắm đấy . Ráng mà ngủ ngon chị nha!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Haha.. già thiệt rồi em nhỉ? Cám ơn em lại ghé thăm chị.

      Delete
  5. Vậy mà có những người già 75-80 tuổi, dành dụm tiền trợ cấp của chính phủ Mỹ ngồi hàng mấy chục giờ trên máy bay để về thăm bà con, họ hàng. Cho hay, tình quê hương trong họ đáng quý biết bao GM há?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Trong mỗi con người đều có tiếng réo gọi từ nơi mà mình lớn lên hoặc từ cái tổ ấm của mình. Vậy chứ anh HN ở Bangkok có nhớ về quê nhà không?

      Delete
  6. Đọc bài viết của chị mà em nhớ lại những chuyến bay về thăm gia đình , thăm quê hương ....những chuyến bay đầy ấp bao nỗi niềm : buồn , vui , hồi hộp , khoắc khoải ....

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không có vui buồn thì cũng chẳng có gì để nhớ em nhỉ?

      Delete
  7. Cái đám mưa bão đó làm cho chị Mai và bao người lao đao. Nhưng ít nhất nó cũng đem lại cho riêng chị và các bạn bè những bức ảnh tuyệt vời vì quý hiếm! Cám ơn chị Mai!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng, máy bay cứ lượn vòng quanh đến chóng cả mặt, nhưng cái máy hình cứ bấm thu vào những không ảnh này, khoảnh khắc cũng hiếm trở lại đế lần thứ hai anh Vũ Nho nhỉ?

      Delete
  8. Mừng chị xuống mặt đất an toàn chị ạ! Đúng là muốn thấy cầu vồng thì phải đi qua cơn mưa chị nhỉ. Hình ảnh của chị đẹp quá chị ơi.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị đang từ Taiwan trả lời em, mà cũng chẳng từ đâu cả Như Mai nhỉ? chỉ là trên mạng ảo này ta cứ tưởng như chị em ở bên nhau ý em nhỉ?

      Delete
  9. Ui trùi ui, máy bay mà cứ vòng vòng vậy chờ tạnh mưa mới hạ cánh , nếu là em, chắc em choáng chít quá. chả hiểu sao đi máy bay mà em cũng bị say nữa chị. Chị nhìn thật tươi trẻ và thoải mái ghê hén. Máy bay quần vậy mà vẫn chộp ảnh d9u7oc75. Nhất chị lun á !

    ReplyDelete
    Replies
    1. Lúc máy bay quần quần thì cũng có tí quay quay nhưng chị già cũng ráng chụp cho được những tấm hình trên kg này đó hihi.

      Delete

Những entries gần đây



2015-06-17 - 88,616 views

Song Ngư..

“Hòa vào dòng chảy, và luôn mong muốn bản thân thay đổi khác hơn ngày hôm qua.”






.. Và mây vẫn trôi giữa dòng đời bụi bặm... Người đi qua đời.. chợt.. cũ đến chẳng còn quen....

Thiên di



- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa

- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn

- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn.





Dấu chân..

Flag Counter
15/02/2016 - 64,319 pageviews - 63 Flags colledted

Labels

Bảo Huyên (7) Bhutan (1) Biên dịch (12) Birthday (13) Bs Đỗ Hồng Ngọc (1) buigiang (1) Campuchia (9) Canada (3) carpenters (1) children (7) chinese (11) chinese12 (1) Cooking (1) culture (8) dalat (1) Đặng Thế Phong (1) Danh nhân (2) Đi đó đây.. (28) Đinh Thị Thu Vân (2) doanchuantulinh (1) Đọc sách báo (14) event (4) Facebook (1) family (8) france (2) Friend (50) Gia đình tôi (35) Hà Nội 2013 (9) hanoi (7) heomap12 (1) Hoa cỏ (14) hoa Đào (1) Hoa Đỗ Quyên (2) Hoa Kỳ. (6) Hoa Lộc vừng (3) Hoa Mai (2) Hoa Phượng. (1) Hoa Sen (1) Hoa Sứ (2) Hoa thay lời muốn nói. (3) hoa2 (3) hoa2012 (5) hoa3 (2) Học làm blogspot (7) Hồi Ức nằm đâu đó.. (7) impressive (1) Khánh Ly (2) khuc (1) kinhthi (2) lehuuha (1) life (4) Luận về cái tên TTM (1) memory (5) mixmusic (1) Món ăn (2) multiply3 (1) Mười hai con Giáp (2) music (18) musicpoem (2) New year (1) ngothuymien (2) Nguyễn Ngọc Chính (3) nguyensa (1) nguyentatnhien (1) nhạcphạmduy (1) nhạctcp (1) nhạctcs (3) nhạctrữtình (1) Như Thị (2) Những chuyến đi của tuổi 60 (15) Những điều trông thấy (1) nonfiction (1) phamduy (2) Phong tục tập quán (1) poem (26) poem10 (14) poem12 (4) Quotation (4) Russia (1) Sài Gòn. (3) saigon (4) Sức khỏe là Kim cương (8) Sưu tầm (4) tagore (1) taiwan2012 (11) Tản mạn (30) tcp (2) tcs (6) Thơ's TTM - Remil Nguyễn phổ nhạc. (1) Tibet (4) Tiễn biệt (3) Tôi (105) Tôi ở góc trời. (1) tovu (1) Trang Tôn giáo (14) travel (5) travelcambodia11 (9) travelcambodia12 (1) Truyện ngắn (3) uk (1) uyenlinh (1) Viếng cảnh chùa (1) vietnam (4) vta (1) Vũng Tàu (3)

Luôn nhớ!

Bạn đã ghé thăm đó ư!

Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

Mutiply 27/02/2013: 315,715 pageviews; 118 flags collected
free counters



Người xin lỗi trước là người dũng cảm nhất.
Người tha thứ trước là người mạnh mẽ nhất.
Và người lãng quên trước sẽ là người hạnh phúc nhất...