Rating: | |
Category: | Books |
Genre: | Biographies & Memoirs |
Author: | TTM tản mạn với dòng đời |
Tôi từ khi còn bé, cứ hở tí chỉ cần nói đụng đến tôi là cặp mắt của tôi hoen đỏ và nước mắt cứ tự nhiên chảy dài.., nên mẹ tôi thường hay mắng thương tôi "Con gái gì mà, chưa nói đụng đến đã chảy nước ... đái, sau này lại khổ thôi con ạ..."
Nhưng sau này trải qua thăng trầm trong cuộc đời rong ruổi, tôi thấy, ngoài những phút tủi thân vẫn thường đến trong những khi tôi một mình lặn lội đi trong dòng đời, hay những khi một mình tôi ngồi ở một sân bay nào đó..., hay những đêm hôm cô quạnh một mình mà chẳng chia sẻ được với ai những nỗi buồn đã dấu kín sâu...
Vâng, ngoài những phút ấy thôi, thì tôi vẫn luôn với nụ cười trên môi.., có lẽ tại bản tính tôi, tôi yêu thương tất cả những vi diệu tốt xấu của cuộc đời, yêu thương cả những loài cỏ dại, thương hoa lá, thương cây, thương cỏ, yêu thương cả bầu trời bao la, yêu dòng suối con sông, yêu biển yêu núi rừng yêu mây trời, yêu cả bầu trời lồng lộng gió thổi mưa rơi rơi... tôi cứ lãng đãng mà yêu tất cả như thế với những rạng rỡ của nụ cười trên môi.
Và cũng vì bên cạnh những yêu thương và những đau khổ cùng cực của cuộc đời ấy, tôi luôn có bên cạnh tôi đàn em thân thương luôn xem chị như là người mẹ đã đi xa của chúng tôi, và nhất là tôi có gia đình và đàn con và dâu rể ngoan giỏi đã đủ sức và đang vươn lên trong dòng đời này... và thêm nữa là tôi còn có rất nhiều những bạn bè thân thương luôn dõi theo tôi...
Gia đình tôi và 2 em gái
Tôi và 3 đứa em thân thương.
Tôi và những bạn bè tôi quen trên Multiply,
chúng tôi có thật đấy...chẳng ảo tí nào cả đúng không !
Tất cả những cái đó đã là động lực thúc đẩy tôi vui sống, thúc đẩy tôi nở nụ cười trong nước mắt và đã luôn là động lực đưa tôi trở lại với cuộc đời đầy bất trắc này... Có lẽ nhờ tất cả những nỗ lực lạc quan của bản thân và nhờ những gì mà cuộc đời đã cho tôi, cho nên dù lời nói của mẹ vẫn luôn nằm trong ký ức và đã đi theo tôi suốt cả dòng đời, nhưng bây giờ tôi đã cứng rắn hơn, tôi đã biết kịp thời hoặc đã biết vội gạt lệ đi cho không vướng vào mi mắt, biết nuốt ngay những giọt lệ sắp chảy vào bên trong của tận cùng, nên tôi cứ mỗi lần bị cuộc đời đá cho té ngửa, thì tôi lại mỉm cười và đứng lên mà đi tiếp...
Có gì đâu nhỉ, rồi dòng sông đời sẽ đưa tôi đến bờ bên kia, qua sông thì phải bỏ lại con đò ngang, con đò mang đủ hỉ, nộ. ái, ố, sân hận của cuộc đời, cũng sẽ bỏ lại thôi...
TTM
PP. Chủ nhật 26/6/2011
- Mắt buồn
Phạm Đình Chương
Lưu Trọng Lư
Đôi mắt em lặng buồn
nhìn thôi mà chẳng nói
tình đôi ta vời vợi
có nói cũng không cùng
có nói cũng không cùng.
Yêu hết một mùa Đông
không một lần đã nói
nhìn nhau buồn vời vợi
có nói cũng khôn cùng
có nói cũng khôn cùng.
Trời hết một mùa Đông
gió bên thềm thổi mãi
qua rồi mùa ân ái
qua rồi mùa ân ái.
Em ngồi bên song cửa
Anh đứng tựa tường hoa
Nhìn nhau mà lệ ứa
Một ngày một cách xa
Một ngày một cách xa
19 comments: