Rating: | |
Category: | Books |
Genre: | Biographies & Memoirs |
Author: | TTM |
- Mãng cầu 2,500 Riel/kg tức khoảng 2500 x 50 đ VN = 12,500 đồng VN mình đó.
- Ổi thì 2000 R/kg = 10,000 đồng VN/kg.
- Tỉ giá : 1 USD = hơn 4000 Riel = hơn 20,000 đ VN.
Sáng Chủ nhật sau giấc ngủ bình yên, tôi thức giấc lúc gần 6 giờ, vì thường nửa đêm tôi hay thức lúc hơn 3 giờ sáng thì sẽ ngủ lại không được hoặc giấc ngủ sẽ chập chờn, nên hồi tối, trước khi leo lên cái giường nhỏ của mình, tôi đã uống một phần viên thuốc gì gì... mà bạn Bống cho, và lên giường nằm đọc sách vừa đỡ "tốn tiền" vừa mau kéo giấc ngủ, chứ không nhìn và liếc Mul đâu, liếc nhìn mà quá giờ thì lại bị nhỏ Mun đen thui phạt vạ thì tốn tiền quá... không biết đến hôm nay nhỏ ấy ghi sổ đã lên tới bao nhiêu tiền rồi...hix... Và giấc ngủ đêm qua rất nhẹ và êm.
Ngồi dậy, sau khi nhìn vào trang Mul tí, tôi đi làm những việc buổi sáng, rồi tôi ra nhà ăn lấy thức ăn sáng của tôi mang về phòng rồi mới đi ra chợ, vừa để dạo buổi sáng vừa để mua ít trái cây về ăn, chả là cứ thèm tí ngọt ngọt..
Con đường đứng ở trước Cty nhìn ra chợ..
Quay về sau, phía có lùm cây bàng là Cty nơi mình làm việc.. Là khu công nghiệp sớm nhất ở Campuchia (1998), nhưng con đường này mới được trải xi măng bê-tông từ năm ngoái..
Lúc trở về nhìn thức ăn sáng của mình thì lại muốn chụp tấm hình...Ở đây, chúng tôi được nhà bếp nấu cho ăn, riêng thức ăn sáng trong tuần, hôm thì ăn cháo trắng, hôm thì ăn bánh bao mạn thầu cùng uống sữa đậu nành, hôm thì cháo thập cẩm, hôm thì mì ăn liền... nói chung cháo trắng là nhiều nhưng có thay đổi món để ăn với cháo trắng... Làm tôi lại nhớ đến ngày sau giải phóng, cả nhà dọn về Định Quán ở, mấy cha con tôi đi rẫy, thường mang theo gạo để nấu cháo trắng ăn với tàu xì đen quá (là loại đậu nành đen muối mặn được chưng với ít tỏi và tóp mỡ..).
Món ăn sáng nay nhìn đạm bạc lắm các bạn ạ, nhưng tôi thấy nhẹ nhàng khi húp chén cháo trắng như thế. Hôm nay ăn cháo với đậu phộng rang, trứng chiên với củ cái mặn..
Đi chợ, mua 3 kg mãng cầu (quả na) và 1 kg ổi.
Có đắt không nhỉ? Tôi cứ định viết về giá cả của 2 vùng đất nước gần kề nhau mà mãi cũng chưa viết được, hôm nào sẽ viết để so sánh mới được.
Mà quả mãng cầu ở cái chợ nhỏ chỉ bán cho công nhân này, thì nhìn không được đẹp mã lắm, quả thì lại nhỏ.. nhưng biết sao giờ, chạy ra chợ lớn thì lại xa, mất công lại phải tài xế đưa ra chợ, có lẽ tốn kém hơn nữa.. Được cái quả mãng cầu này rất ngọt, mà chắc lành, vì ít thuốc trừ sâu chăng...hiiii nhưng chẳng sao, cho đỡ buồn miệng mà lại thêm tí bổ khỏe...
Quả ổi này chắc cũng tự trồng ở bên đây chứ không phải mang từ biên giới VN sang, vì mình đã đi về và biết ở vùng quê Kampuchia, người dân cứ để đất trống chứ ít chịu trồng trọt như dân quê mình đâu...
Sau đó, tôi nấu nước pha cho mình bình trà Tân Cương, trà con gái tôi mang từ HN vào và tôi mang từ VN qua để uống, rồi pha cho mình ly cafe "chồn" và cho thêm 2 gói Coffee-mate vào cho dễ uống..
Uống ly cafe mà gợi nhớ biết bao điều của cuộc đời mình... nó vẫn nằm đâu đó trong ký ức mình nhỉ!
Rồi thấy tin ở YM của chồng và con, lại viết qua viết lại...
Thế là hết một buổi sáng chủ nhật xa nhà của tôi...ngày mai cánh vạc lại tiếp tục lặn lội đường xa... và tôi cứ an trú như thế trong cái góc nhỏ của mình với bao nỗi niềm... rồi nỗi niềm cũng sẽ trôi qua theo thời gian.
TTM
PP. 21/8/2011
23 comments: