Vậy là con đã về nhà mình được hai tháng rồi con nhỉ. Hai tháng về một căn nhà, mà trong đó, ngoại trừ chồng con, thì toàn là những người lạ, nhưng lại là những người thân suốt cuộc đời này của con. Thật là khó cho con đúng không hở con.
Hai tháng thì cũng chưa đủ để cho con biết và hiểu hết tường tận từng người mới phải thân này của mình. Nhưng mẹ tin rằng con, trong thời gian ngắn ngủi ấy con cũng cảm thấy những luồng từ trường thân yêu chân thật vây quanh con, con chẳng thấy xa lạ gì đúng không con. Chị Hà còn nói mẹ thương con dâu hơn thương con gái rồi, chẳng phải là ganh tị gì đâu con, chị nói vậy vì chị cũng quí yêu người thân của em trai mình đó con à!
Mẹ vẫn nhớ, cái ngày mà Tuấn đưa con về ra mắt gia đình, con chắc không tưởng tượng được hết đâu, cả nhà mình đều rất vui đó con à. Vì con biết không, ngoại trừ nhóm bạn 12 con Giáp cùng học từ hồi cấp III ra, Tuấn chưa bao giờ đưa một người bạn gái nào về nhà cả, lúc còn đi học cũng thế, sau này ra trường cũng thế, ngoại trừ những lúc có việc bận, chứ thường thì sau cả tuần đi học, đi làm việc đến thứ bảy là hai anh em lại đưa nhau về nhà chơi với ba mẹ, với các em trong gia đình của cậu và dì cũng ở quanh đó. Ít thấy đi đâu chơi riêng. Mà tuổi cũng đâu còn nhỏ gì nữa, năm đó hai đứa cũng đã 28 tuổi rồi còn gì! Nên khi Tuấn đưa con về nhà thì cả nhà mừng vui biết bao !