Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có .. nụ cười thênh thang..
🌸🤗🌸
Hôm ở Toronto, con dâu đưa FB của mẹ cho hai bạn mới từ VN qua chơi xem để biết nick của mẹ, các bạn thấy hai câu trên ở đầu trang mới ồ lên nói!
😊 Oh! Mẹ em cũng thích hai câu này à!
🧚🏻♀️ Không! Hai câu này là của mẹ em mà!
😊 Oh! Vậy là của bác viết hả em? Anh thấy trên mạng có dùng...
🧚🏻♀️ Hihi..
Con về nhà có kể cho tôi nghe:
🧚🏻♀️ Mẹ ơi! Hai câu slogan mẹ viết ở FB anh chị bạn con cũng biết nữa đó! ...
🌸
Tôi chỉ cười khi thấy hai câu này được nhắc lại, hai câu mà vào một đêm năm xưa.. trong một khắc vượt qua bể ải cuộc đời mình, tôi đã gõ lên trang Blogspot của mình hai câu ấy rồi nó nằm đó và tôi quên đi..
Vậy mà không phải hôm nay tôi mới biết, mà trong năm nào đó các bạn FB cũng cho tôi biết về những câu đó được viết thư pháp lên trên đá, trên giấy.. con gái tôi đã lấy trên net tấm hình câu thư pháp đó mang về làm cover trên FB, cũng thấy vui!
🌸
Khi về với vô thường, ta có mang được gì theo đâu nhỉ, cho nên trong lúc còn tại thế, biết được những gì mình cho đi, những gì mình viết ra có ích cho ai đó, dù, người nhận có nhớ đến, có biết đến hoặc không biết đến mình, hoặc họ quay ngoắt đi không chút ân tình, thì có sao đâu!
Tuy nhiên, đối với bản thân tôi, nếu tôi có cho đi dù không nhận lại được điều gì thì cũng chẳng sao. Nhưng ngược lại, nếu ai đó cho tôi dù là một điều nhỏ nhất thì tôi luôn nhớ, và trong tận cùng tôi luôn tri ân và bày tỏ! Tự nhủ như thế!
🌸
Hôm nay lại gõ câu này vào Google thì trời ạ! Thấy có rất nhiều người lấy câu này của tôi về mà không biết tôi là ai!
Nhưng mà, cũng chẳng làm sao, chỉ một câu thốt ra trong lúc tỉnh ngộ cuộc đời mà được trở thành di sản phi vật thể của nhân loại cũng vui vui.. Kệ đi thôi ! Bình an nhé!
Sáng nay chụp được cành hoa đầy mưa hay sương nhỉ?
Thôi làm việc tiếp!
TTM
04/09/2018